Cố Phù Du trong lòng tính toán, linh thạch mà nàng tích góp từ xưa cũng khoảng tám mươi vạn, cộng với linh thạch có được do bán đan dược ở Ẩm Tuyết Trai, tổng cộng là một trăm linh tám vạn.
Cố Phù Du thử nói: "Sáu mươi vạn?"
Dư Đông Thăng nói: "Bảy mươi vạn."
"Bảy mươi lăm vạn."
Dư Đông Thăng liếc nàng một cái, nói: "Một trăm vạn."
Cố Phù Du cắn răng: "Một trăm linh năm vạn."
Dư Đông Thăng cười nhạo một chút: "Một trăm mười vạn."
Cố Phù Du lại lần nữa đánh giá Dư Đông Thăng.
Dư Đông Thăng tay phải cầm một cây khô mộc trượng, đầu trượng là một khối tinh thạch, điêu khắc đầu của một lão nhân đang cười.
Có thể thấy được địa vị của người này ở Vạn Dược Các không thấp, chỉ cần nhìn vào khối tinh thạch này, hắn có thể lấy ra không chỉ là một trăm mười vạn.
Cố Phù Du rốt cuộc không giàu nứt đố đổ vách như hắn, nàng lùi lại bên cạnh Chung Mị Sơ, nghiêng đầu ghé vào tai nàng, thấp giọng nói: "Chung sư tỷ, tảng đá kia đáng cái giá này sao?"
Chung Mị Sơ nói: "Ừm."
Bưu lão bản cũng không nghĩ tới khối nguyên thạch này có thể lên giá cao như thế, cười đến phát run: "Tam tiểu thư, ngươi còn muốn tăng giá không."
Cố Phù Du cau mày không có đáp ứng.
Bưu lão bản nhìn ra trên người nàng khả năng không có mang nhiều linh thạch như vậy, liền cười nói: "Tam tiểu thư cũng biết quy tắc lấy vật đổi vật ở nơi này của chúng ta, nếu như trong tay tam tiểu thư không có đủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kien-long/1987779/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.