Sau đó thì sao? Sao em không ở bên anh ấy nữa? ^-^^Anh ấy đối xử không tốt với em hay sao?", toi sốt sắng hỏi tiếp.
"Không, anh ấy luôn đối xử với em rất tốt, chưa bao giờ nặng lời với em, cũng không nỡ đế em phải đi bán hoa nữa. Chứng em dọn về sống chung với nhau. Thời gian chung sống là hai tháng. Sáu mươi ngày ngắn ngủi đó là quãng thời gian vui vẻ nhất, khó quên nhất trong cuộc đời em. Anh ấy rất thương em, biết em còn ít tuổi, anh không không nỡ để em phải làm bất cứ việc gì, ngay cả việc giặt quần áo cũng tranh giành với em. Anh ấy cũng không cho em gọi anh ấy là anh trai nữa mà bảo em gọi anh ấy bằng tên, anh ấy...anh ấy trìu mến gọi em là bé con, anh ấy nói: "Bé con, bé con, sao em vẫn còn nhỏ như vậy, sau này, ngộ nhỡ anh không còn sống nữa, một mình em có thể tự trưởng thành được không, sao em mãi
vẫn chưa trưởng thành thế?". Em không thích cách anh ấy đưa ra giả thiết như vậy, nhưng lại rất thích mỗi lần được anh ấy âu yếm gọi là bé con. Lúc nào anh ấy cũng thương yêu và quý mến em. Anh ấy nói em còn nhỏ nên chúng em rất ít khi ấn ái. Anh ấy không nỡ chạm vào người em, nói rằng hễ chạm vào em, anh ấy có cảm giác như đang phạm pháp...Mỗi lần đi ra ngoài, anh ấy đều nắm chặt tay em , sợ em lại bỏ đi mất. Chúng em rất ít khi ra ngoài, chỉ ra ngoài mua thức ăn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiep-truoc-em-da-chon-cat-cho-anh/62025/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.