"Cô nương, chúng ta định ra ngoài sao?"
Thẩm An An khẽ gật đầu, đứng dậy rời khỏi Hải Đường Viên, Mặc Hương lập tức theo sau.
Tuyết đã ngừng rơi, nhưng lớp tuyết đọng chưa kịp tan hết, thời tiết vẫn vô cùng lạnh giá. Thẩm An An ôm lò sưởi tay, khuôn mặt thanh tú không lộ chút cảm xúc nào.
Biết rõ cô nương nhà mình đang không vui, Mặc Hương suốt dọc đường không dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ theo sau nàng.
Trên đường ra khỏi phủ, hai người bất ngờ gặp Thẩm Trường Hách đang trở về.
"An An, trời lạnh thế này, muội định đi đâu?" - Thẩm Trường Hách bước nhanh tới hỏi.
Thẩm An An khẽ cười: "Hoàng Thượng đã ban hôn, muội đương nhiên nên gặp Tứ Hoàng Tử một lần, nói rõ vài chuyện."
Lúc này, Thẩm Trường Hách không muốn nàng ra ngoài: "Hắn sẽ đến khi hạ sính lễ, lúc đó muốn nói gì chẳng được?"
Huống hồ, thánh chỉ đã ban, ngay cả Tiêu Uyên cũng không thể kháng chỉ. Trong mắt Thẩm Trường Hách, An An dù có đến gặp hắn cũng chẳng thể thay đổi được gì.
Thẩm An An nhẹ nhàng lắc đầu, không tranh luận thêm mà hỏi ngược lại: "Đại ca... chẳng phải huynh đã không còn đi triều sớm nữa sao? Sáng sớm thế này đi đâu vậy?"
"Ta đi đón phụ thân."
Thẩm Trường Hách nhíu mày: "Phụ thân được điều đến bộ Binh nhậm chức, nhưng mãi vẫn chưa về, mẫu thân lo lắng nên bảo ta đến cửa cung xem có chuyện gì."
"Vậy phụ thân đâu?"
Thẩm An An nhìn ra phía sau hắn, không thấy bóng dáng Thẩm Văn.
"Vẫn ở trong cung, nghe nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiep-truoc-kho-du-roi-danh-chet-nang-cung-khong-ga-nua/2769236/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.