🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Mỗi đêm ngủ cũng không ngon, nhắm mắt lại là lo ai đó sẽ cướp mất con mình, hoặc Quả Quả lăn khỏi giường.”

“Những ngày đó khiến tôi căng thẳng vô cùng, tóc rụng cả nắm, đôi vai như có một ngọn núi đè lên, không thở nổi.”

“Ăn không ngon, ngủ không yên, tôi nghĩ nếu tiếp tục như vậy, chắc chắn mình sẽ phát điên.”

“Vậy nên chị mới đưa Quả Quả về nhà mẹ chồng, rồi bỏ đi.”

Tống Nguyệt Ngôn tiếp lời.

Những gì Giang Lệ Thư nói, cô phần nào cũng hiểu được.

Lúc đó, Giang Lệ Thư mới hơn hai mươi tuổi.

Dư Lâm Châu thường xuyên đi vắng, sau khi sinh Quả Quả, cô ta chỉ ở cữ được một tháng rồi trở về nhà mình.

Không có kinh nghiệm chăm con, lại cô đơn một mình, thêm vô số áp lực, nên khó trách cô ta bị căng thẳng đến thế.

Giang Lệ Thư cười tự giễu:

“Đúng vậy, tôi đã bỏ rơi con mình.”

“Sau đó, tôiđi nhiều nơi mình chưa từng đến, dần dần không còn cảm thấy lo lắng nữa. Khi quay lại, mọi chuyện đã khác xưa.”

“Khi ấy, tôi không cam lòng, cũng không phục. Chồng và con mình, tại sao lại sống cùng cô?”

“Nhưng bây giờ, tôi không nghĩ vậy nữa.”

“Tôi đã trốn tránh quá nhiều thứ, nên mới có kết cục hôm nay. Tất cả là do tôi tự làm tự chịu.”

“Nguyệt Ngôn, không chỉ Quả Quả học được nhiều điều từ cô, tôi cũng vậy.”

Tống Nguyệt Ngôn lắc đầu:

“Tôi chỉ nói vài câu thôi mà.”

Thực tế, là qua năm tháng, Giang Lệ Thư đã tự mình nhìn ra được nhiều điều.
Nếu không, dù Tống Nguyệt Ngôn có nói hết lời, cũng vô ích.

Sau khi nói rõ ràng, Tống Nguyệt Ngôn cảm thấy quan hệ giữa cô và Giang Lệ Thư dường như đã thay đổi.

Nhưng khi cố gắng cảm nhận sự thay đổi đó, lại chẳng thấy rõ ràng.

Quả Quả đến vào khoảng 11 giờ.

Cô bé đeo cặp, mang theo bài tập về nhà.

Vừa bước vào cửa đã chạy tới bên Tống Nguyệt Ngôn:

“Mẹ bảo cô giỏi lắm! Cô ơi, con có rất nhiều bài tập không biết làm, cô có thể dạy con không?”

Tống Nguyệt Ngôn thấy cô bé thay đổi không ít. Nụ cười rạng rỡ, đôi mắt trong veo.

Cô mỉm cười nhận lấy quyển bài tập từ tay Quả Quả, lật ra xem.

Những trang đầu, chữ viết nguệch ngoạc.

Chỉ đến vài trang cuối, mới thấy rõ ràng sự thay đổi, chữ viết ngay ngắn hơn nhiều.

Quả Quả ngượng ngùng xoắn bím tóc của mình:

“Những chữ xấu đó là con viết hồi trước. Cô ơi, con hứa từ hôm nay sẽ làm bài cẩn thận và học thật nghiêm túc.”

“Sau này con cũng muốn được lên báo, lên tivi giống cô.”

Nhìn lỗi sai rõ ràng trong bài tập của Quả Quả, Tống Nguyệt Ngôn mỉm cười, không nỡ làm cô bé nản lòng:

“Đến lúc đó, cô sẽ chuẩn bị quà cho con.”  

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.