27
Ánh mắt của Lê Cự Cốt liếc sang, mang theo ý khiêu khích.
Ta lập tức trừng lại, bà cô đây đứng chình ình trước mặt ngươi, có bản lĩnh thì ngươi bò qua đây thử xem.
Hắn ta không bò qua, mà đứng dậy hành lễ với Hoàng đế, nói:
“Bệ hạ, nước Đông Việt chúng thần có một dũng sĩ, sức mạnh vô cùng lớn, có thể lấy một địch trăm, muốn cùng anh hùng Đại Tuyên tỷ thí một phen, chẳng hay có thể không?"
Hoàng đế lập tức cất tiếng: “Từ xưa anh hùng vốn luôn cô độc, vạn dặm gió cát tìm tri âm, trẫm cũng không muốn làm mất hứng thú, chuẩn!"
Lời lẽ nghe có vẻ đường hoàng, chẳng qua là muốn khiêu chiến, nói vòng vèo lắm lời.
Được chuẩn cho, Lê Cự Cốt phất tay ra bên ngoài, một võ sĩ cao lớn uy mãnh chậm rãi tiến vào đại điện, bời vì vóc người đồ sộ, mỗi bước đi đều vang lên tiếng rầm rầm nặng nề rung động.
Quan lại các bộ nhìn nhau sửng sốt.
Các mệnh phụ phu nhân càng là sắc mặt tái nhợt.
Tích Sương và Lâm Lang từ chỗ ngồi lo lắng dõi mắt nhìn về phía mấy người chúng ta.
Ta mỉm cười rạng rỡ đáp lại bọn họ.
Xem ra ai nấy đều biết, chuyện này là nhằm vào Đường gia chúng ta.
Tiêu Như Đường nắm chặt tay ta không chịu buông.
Đồ ngốc.
Đông Việt vốn có tộc người khổng lồ, thân cao một trượng ta cũng từng gặp qua, sợ gì chứ?
Nhược điểm của bọn chúng ở dưới nách, nơi ấy mềm nhất, một khi đao kiếm đâm trúng, lập tức xuyên thấu phế phủ. Dù cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-duong-phu-la-quan-nhiem-mac/2761958/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.