Lâm Vô Ngung ấn mở máy, máy sấy trong tay bắt đầu tiếp tục chăm chỉ làm việc, thổi vù vù trước mặt hai người làm cho anh có lỗi giác rằng Đinh Tễ đang đứng trong gió lớn tỏ tình với anh.
Nhưng mà có lẽ toàn bộ sự chú ý của Đinh Tễ đều đang đặt ở chỗ có khả năng Lý Hương Hương sẽ làm ra hành động gì đó, mà không hề chú ý tới tầng hàm nghĩa sâu xa của lời đề nghị này.
“Tắt đi.” Đinh Tễ không kiên nhẫn đập tay lên máy sấy, “Vù vù vù chuyển hướng làm cái gì!”
Lâm Vô Ngung tắt máy sấy, nhìn cậu.
“Có nghe thấy không?” Đinh Tễ hỏi.
“Nghe thấy,” Lâm Vô Ngung gật đầu, “Cậu định đặt chỗ trước.”
Đinh Tễ cau mày, chậc một tiếng, suy nghĩ một lúc sau mới đứng thẳng người dậy, đập một cái lên chiếc bàn bên cạnh: “Coi như là vậy đi!”
“Được.” Lâm Vô Ngung bật cười, “Chiếm chỗ bạn trai, nhưng lại không thực hiện nghĩa vụ của bạn trai.”
Đinh Tễ ngây người, lại cúi người xuống, nhìn anh: “Con mẹ nó tôi thực hiện không nổi cậu có hiểu không? Cái…. cái gì…. cái đó….”
“Tôi biết,” Lâm Vô Ngung búng một cái lên cằm cậu, “Hiểu.
“Cậu không biết,” Đinh Tễ chậc một tiếng, “Lần trước tôi xem video tới bây giờ còn có hơi….”
“Cậu xem video gì?” Lâm Vô Ngung giơ máy sấy lên, vừa nghe thấy lời này, vội vàng hỏi một câu.
“Còn có thể là video gì,” Đinh Tễ xua xua tay, “Rất mãnh liệt, tôi nhìn mấy lần thực sự không chịu được nữa nên tắt đi.”
“Cậu xem cái đó làm gì?” Lâm Vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-ngao/1142556/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.