Đinh Tễ gọi video với bà nội xong, vẫy tay gọi Lâm Vô Ngung tới, tạm biệt bà nội.
Lâm Vô Ngung qua đó vẫy tay cùng với cậu.
Kết thúc cuộc gọi, tâm tình của Đinh Tễ rất tốt, cậu duỗi lưng: “Đi, đi loanh quanh phía trước xem, dạo được kha khá rồi chúng ta có thể về nhà ăn.”
“Ừ, mọi người ở ký túc xá đều tới rồi sao?” Lâm Vô Ngung hỏi.
“Đâu chỉ tới rồi, còn tí nữa thì đánh nhau kìa.” Đinh Tễ nói.
“Ai với ai?” Lâm Vô Ngung ngạc nhiên.
“Hai phòng ở phía đối diện, không biết là ai, Lữ Nhạc nói kéo ra rồi,” Đinh Tễ nói, “Cũng không biết tại sao lại nóng nảy như vậy.”
“Đáng lẽ cậu phải có kinh nghiệm với chuyện này chứ,” Lâm Vô Ngung nói, “Dù sao thì cậu cũng là đại ca ở quảng trường, đánh nhau cũng không ít.”
Đinh Tễ bật cười: “Rất nhiều lúc ở quảng trường cũng nói chuyện quy tắc, có đầu có cuối có lí do, kiểu học sinh đánh nhau là muốn đánh thì đánh, tôi không có loại kinh nghiệm này, cũng rất biết phải trái…”
“Ừ.” Lâm Vô Ngung gật đầu.
Khi Đinh Tễ nói ra mấy lời kiểu này, anh chỉ muốn chắp tay gọi một tiếng Đinh đại hiệp.
“Khi có thể chạy thì sẽ không đánh.” Đinh Tễ nói.
Lâm Vô Ngung chợt bật cười ra tiếng, nhớ tới lần đầu tiên anh bị người đuổi đánh trong cuộc đời, đối phương lại có thời gian rảnh đễ quét mã xe đạp dùng chung đuổi theo….
Trường học rất lớn, muốn đi dạo hết trong nửa buổi chiều là chuyện không thể, khi thời gian gần tới rồi, hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-ngao/1142557/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.