Tiêu Hoài Huyền hôn mê suốt ba ngày.
Nói là ba ngày, nhưng cũng chẳng phải hoàn toàn mê man bất tỉnh, chỉ là mơ mơ hồ hồ, lúc tỉnh lúc mê, vẫn còn giữ chút tri giác. Từ trước đến nay thân thể hắn cường kiện, hiếm khi nhiễm bệnh, nay đột ngột phát sốt, bệnh tình lại nặng, ăn gì nôn nấy, cả người héo rũ, suy nhược tột độ.
Ba ngày ấy, Trương Minh Hiền vẫn luôn túc trực bên giường chăm sóc, suốt khoảng thời gian ấy, hắn đã gọi tên Quý phi nương nương không dưới hai trăm lượt.
Tới sáng ngày thứ tư, thân thể đã khởi sắc hơn phần nào, ít nhất là đã có thể nuốt thuốc, không còn nôn mửa nữa.
Sáng ngày thứ năm, hắn cuối cùng cũng lấy lại được tỉnh táo.
Nam nhân ấy, sắc mặt trắng bệch, môi không chút huyết sắc, khoác một bộ bạch y, tựa mình trên giường, mở miệng hỏi câu *****ên liền là: “Tử thi… tìm được chưa?”
Trương Minh Hiền vốn không muốn nhắc đến chuyện này, bởi sợ bệ hạ thể nhược chưa lành, lại bị đả kích thêm, nên liền đánh trống lảng, cười cười nói: “Bệ hạ, Triệu ma ma bảo rằng tiểu hoàng tử hôm qua đã biết trở mình, e là chẳng mấy chốc sẽ biết bò.”
Tiêu Hoài Huyền lạnh lùng ngắt lời: “Gan của ngươi càng ngày càng lớn. Trẫm hỏi gì, thì phải đáp nấy.”
Trương Minh Hiền vội vàng cúi đầu: “Vâng… vâng…”
Không thể giấu nữa, y đành đem kết quả mấy ngày nay tìm kiếm tường tận trình bày.
“Tìm được rồi.”
Tiêu Hoài Huyền nghe xong, ánh mắt thoáng cái liền biến sắc, cảm xúc lập tức chấn động,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-dien-xuan-trieu-nguyet-nguyet-duc-thi/2792937/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.