Thường ngày khi hoàng hôn buông xuống, hai người kia đã sớm hồi phủ, nhưng hôm nay lại chưa thấy bóng dáng.
Ban đầu Trình Lê và Linh Diên cũng chưa mấy để tâm, song thời gian trôi qua, màn đêm dần phủ xuống, hai người vẫn không trở lại, khiến lòng bọn họ dần sinh lòng bất an.
“Ngươi lên đầu ngõ xem thử, có phải xảy ra biến cố gì chăng?”
Đồ ăn đã nấu xong, dọn sẵn trên bàn, chỉ đậy lại bằng một chiếc mâm úp.
Hai người ngồi đối diện mà chờ.
Linh Diên gật đầu, không quên dặn: “Vương phi nhớ khóa kỹ cửa.”
Trình Lê “ừm” một tiếng, cùng nàng ấy bước ra ngoài.
Đợi Linh Diên rời khỏi đại môn, Trình Lê liền khóa chặt cả cửa lớn lẫn cửa trong, buông mành che xuống, rồi quay lại bàn, yên vị chờ đợi.
Trong lòng nàng bất giác ngổn ngang.
Ba tháng rưỡi qua, Trình Lê đã phần nào hiểu rõ tính tình Vân Ẩn và Tinh Tàng. Hai người này làm việc thận trọng, tâm tư kín đáo, hiếm khi qua loa. Đã quá một canh giờ mà chưa trở về, lẽ ra nếu có gì gấp, cũng nên sai người báo trước một tiếng.
Song nay vẫn bặt vô âm tín, rõ ràng có điều bất thường.
Trình Lê đem đồ ăn hâm lại trong nồi, lòng càng lúc càng rối, chẳng thể nào ngăn nổi những suy nghĩ xấu nhất lẩn quẩn trong đầu.
Nàng lo sợ rằng, Tiêu Hoài Huyền đã biết nàng còn sống, tra ra được nơi ẩn thân này, khiến hai người kia xảy ra chuyện...
Nếu thật là vậy, thì chẳng phải Linh Diên lần này đi ra cũng là dấn thân vào hiểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-dien-xuan-trieu-nguyet-nguyet-duc-thi/2792942/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.