Một người đàn ông lông mày rậm, da ngăm đen ngồi trên ghế lái, nói tiếng Quảng và tiếng Anh, trông thì có vẻ đến từ Macau, nhưng thực chất lại là trinh sát nước Anh – các cô gái lại đoán trật rồi.
Hình như anh ta tên John hay Mike gì đó, Hoài Chân không nhớ lắm. Lên xe chào nhau rồi không ai để ý đến ai, cô ngoảnh mặt nhìn ra ngoài mãi, tức giận rồi.
Lúc hai người bọn họ nói chuyện, mơ hồ có mấy câu lọt vào tai:
“Nóng hả?”
“Lát nữa về khách sạn thay bộ khác.”
“Cô ấy cũng mặc nhiều. Không kiểm tra thời tiết Hương Cảng à?”
“Cô ấy…” Ceasar quay qua nhìn cô, mặc quần bò và đi giày Lux, bên trên mặc áo sơ mi, da cực kỳ trắng, giống như ngày đầu tiên mới đến nhiệt đới vậy. Trên trán đồ đầy mồ hôi, song không biết vì sao lại mặc nhiều đến thế, không chịu thay đồ cũng không chịu để ý đến anh. Ceasar lại hỏi Mike, “Mua đồ nữ ở đâu?”
Mike cười to, “Repulse Bay hả? Chỉ mua được đồ tắm ở đó thôi.”
Anh cúi đầu trầm tư.
Mike nói tiếp, “Để tôi bảo Celestine đem mấy bộ tới.”
Ceasar im lặng, bất thình lình lại gần cô ngồi vào giữa băng ghế sau, nhìn bãi biển xuất hiện bên ngoài cửa xe, đột nhiên mỉm cười.
Hoài Chân cũng cảm thấy anh đang cười, nhưng không biết anh cười gì, chỉ cảm thấy khó hiểu.
Có điều rất nhanh thôi cô sẽ biết được.
Lúc khách sạn Repulse Bay lộ diện từ trên vịnh, thì xe buýt Repulse Bay màu cam khởi hành từ ký túc xá trong mười lăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-son-ho-diep/455443/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.