Lều che nắng nằm sát bụi chuối tây, tàu lá to tướng rủ xuống, lợp bóng mát cho một vùng cát nho nhỏ. Cô nắm lấy gấu váy khuỵu gối ngồi xuống, ngồi hẳn vào trong bóng râm. Celestine thở dài, khen con gái Trung Quốc nhỏ nhắn, sau đó đưa mũ Hà Lan cho cô che lên đầu gối, lại bảo nhân viên phục vụ đem đến cho cô một ly nước cam ướp lạnh, rồi nhanh chóng bắt chuyện làm quen cùng trai thanh gái lịch, không còn nhớ gì đến cô nữa.
Vì lúc sáng ăn mặn nên cô ngồi một lúc thì thấy khát, nhưng mãi vẫn không thấy nước cam của cô đâu, vừa ngẩng đầu lên thì trông thấy nhân viên phục vụ đi xuống sân cỏ, tiến lại phía này, trong khay đang bưng có một ly nước cam ngọt. Mong ngóng mãi cũng có, nhưng anh ta còn chưa kịp đến gần thì đã bị một cô gái người lai có nước da màu vàng nâu do phơi nắng chặn lại. Có vẻ sĩ quan ôm cô ta có quân hàm không thấp, nên nhân viên mới để cô ta lựa chọn. Chọn tới chọn lui, đúng lúc ly nước cam có gắn một lát chanh mỏng bên trên bị cô ta cầm lấy, nhân viên há miệng nhưng không dám nói gì thêm.
Sau đó không thấy bóng dáng nước cam của cô đâu nữa, cũng không biết Celestine đã đi đâu. Cô khép sách lại, ngước mắt lên tìm kiếm, thấy cô ấy đã cởi áo khoác tự bao giờ, chỉ mặc mỗi bộ áo tắm một mảnh ngắn tới mức sẽ bị cảnh sát Mỹ phạt tiền, cùng một người đàn ông ôm ấp chen nhau trên ghế tắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-son-ho-diep/455441/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.