Thi Họa cúi đầu theo bản năng, vành tai đỏ bừng, tim đập loạn xạ.
Phòng ngủ chính rộng lớn lại im lặng như tờ, rõ ràng cô nghe thấy tiếng dép lê của anh bước từ xa đến gần.
Mùi gỗ lạnh lẽo quen thuộc hòa quyện với hương bạc hà nhàn nhạt trong sữa tắm nam, hai hơi lạnh này lập tức xâm nhập khoang mũi cô.
Cô đỏ mặt giải thích: “Không phải, cái này không phải của em…”
Người đàn ông cao lớn đi thẳng đến bên giường ngủ, cúi đầu nhìn cô, đôi mắt điềm tĩnh, giọng nói cũng bình thản: “Anh biết.”
Thi Họa đã sống hai mươi mốt năm, đến nay cũng chỉ nhìn thấy những thứ này trên quầy thu ngân của cửa hàng tiện lợi hoặc siêu thị, đêm nay là lần đầu tiên cô tiếp xúc gần với chúng.
Thật xấu hổ.
Bây giờ cô rất hối hận, tại sao mình lại nhất quyết giở chăn lên chứ…
Cấn thì cấn đi, không giở chăn thì đâu có chuyện gì xảy ra.
Bầu không khí im lặng một lát, hình như anh cảm nhận được sự xấu hổ của cô, vậy là anh kiên nhẫn giải thích: “Người giúp việc chuẩn bị đấy.”
Anh vừa nói vậy, Thi Họa mới lấy lại lý trí.
Đúng rồi…
Hẳn là dì Du đi mua đồ dùng hàng ngày rồi tiện tay chuẩn bị.
Chỉ trách cô chưa từng kết hôn, không có kinh nghiệm sống cùng đàn ông.
Ngoài cô và Hạ Nghiên Đình, không ai biết họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa.
Trong mắt dì Du và mọi người, cô và Hạ Nghiên Đình là vợ chồng hợp pháp, trong phòng ngủ của vợ chồng mới cưới có bao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-cang-hoi-am-van-ly-thap/2899559/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.