Chiếc xe chở Mạnh Kinh Hồng về thẳng khách sạn, họ không đi ăn.
Sau khi khóc một trận thỏa thích, cô gái không còn thèm ăn nữa mà cần được yên tĩnh một mình.
Trang Ý đã đi quay cảnh đêm, trong phòng không có ai. Mạnh Kinh Hồng tắm xong thì mở laptop để tiếp tục viết luận văn.
Nhưng có làm thế nào cô cũng không thể tập trung được.
Thở dài cam chịu, cô đóng máy tính lại và cầm điện thoại đang sạc lên.
Mở nhóm chat lớp đã bị tắt thông báo thì cô mới phát hiện ngoại trừ những thông báo ra thì đã khá lâu rồi không có ai lên tiếng trong nhóm.
Sắp tốt nghiệp, mọi người đều bận rộn lo cho tương lai, định hướng tương lai cũng rất đa dạng: Các đoàn múa, đoàn kịch, ra nước ngoài du học, thi cao học, về quê làm giáo viên đào tạo. Thậm chí có người đã chuyển nghề, đi thẳng đến đoàn làm phim hoặc đến cả phòng livestream……
Tư tưởng con người quả nhiên không ngừng thay đổi, nhớ ngày xưa khi Trang Ý bỏ học đi đóng phim, nhiều bạn bè và thầy cô trong lớp đều có cùng thái độ như mẹ cô, tiếc nuối việc cô ấy từ bỏ mười mấy năm học múa, châm biếm cô ấy quên lý tưởng ban đầu mà ham hư vinh của giới giải trí. Giờ đây, sau hai ba năm thì một số bạn học lại đổi chiều hướng, bắt đầu ngưỡng mộ Trang Ý, khen đầu óc cô ấy tỉnh táo bỏ bớt mấy năm “đường vòng”……
Nhìn một lúc với tâm trạng phức tạp, Mạnh Kinh Hồng lại mở wechat của mẹ cô lên.
Ngoài tin nhắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-da-canh-ky-tam/2852453/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.