Nụ hôn của cô gái nhẹ và nhanh, như một áng mây khẽ lướt qua.
Ánh mắt chàng trai lập tức trở nên sâu thẳm, sóng ngầm cuộn trào.
Anh l**m nhẹ môi dưới vừa bị hôn, bất ngờ giữ lấy sau gáy cô, cúi đầu xuống——
“King kong——”
“Xin chào, giao đồ ăn ạ!”
“……Ra ngay!”
Mạnh Kinh Hồng đẩy chàng trai ra và chạy ra cửa, thầm thở phào nhẹ nhõm.
——Nếu thật sự để anh hôn được, e là sẽ không thể dừng lại được……
Sau khi nói cảm ơn và đóng cửa lại, cô xách túi đồ ăn to đùng giơ lên lắc lắc trước mặt bạn trai, cười nói: “Em mua thịt bò Wagyu rồi, lát nữa dọn nhà xong, chúng mình ăn lẩu nhé?”
“Được thôi.” Chàng trai nhận lấy túi lớn rồi đi vào bếp, sau đó lại quay đầu nhìn mấy cái vali dưới đất: “Em nghỉ đi. Cứ để đó anh làm.”
Nhà đã được dọn dẹp hôm qua, giờ chỉ còn việc sắp xếp hành lý. Mạnh Kinh Hồng cũng không khách sáo: “Vậy được. Em đi chuẩn bị đồ ăn lẩu.”
“Không vội.” Huống Dã bưng một bát nhỏ đựng việt quất đã rửa sạch ra ngoài, khẽ hất cằm về phía cô: “Trả phí vất vả trước đã?”
Hàng mi Mạnh Kinh Hồng khẽ run, mím môi không nói gì.
Huống Dã cười: “Nghĩ gì vậy.”
Anh ghé sát tai cô, thì thầm rất nhỏ: “Gọi lại lần nữa.”
Phí vất vả này xứng đáng, Mạnh Kinh Hồng lập tức cười rạng rỡ, đuôi mắt cong cong: “Cảm ơn anh trai đã vất vả~”
“Không phải cái đó.” Huống Dã chậc khẽ, nhìn cô chằm chằm tỏ vẻ không hài lòng: “Lúc nãy, em gọi anh là gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-da-canh-ky-tam/2852475/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.