Mạnh Kinh Hồng bị câu nói này làm cho đỏ bừng cả mặt.
Cứ như thể, thứ vừa bị dây chun quần bật vào không phải là cơ bụng của chàng trai.
Mà là một chỗ nào đó trên cơ thể cô……
“Còn, vẫn còn hai đĩa rau chưa lấy ra……”
Lúng túng chuyển chủ đề, Mạnh Kinh Hồng quay người định đi về phía bếp.
Chân còn chưa kịp bước, cổ tay cô đã bị nắm chặt—— Lòng bàn tay chàng trai nóng rực.
Bị anh kéo mạnh vào lòng không cho kháng cự, lồng ngực anh cũng nóng hơn bình thường rất nhiều.
Trong đầu Mạnh Kinh Hồng lập tức vang lên hồi chuông cảnh báo: “Ờ thì, ăn cơm trước đã——”
Động tác của Huống Dã hơi khựng lại: “Được.”
Sau lời nói dứt khoát đó, môi chàng trai lập tức phủ xuống.
Anh thật sự muốn ăn.
Mà cô chính là bữa tối.
Món khai vị là đôi môi mềm mại như cánh hoa, nhẹ nhàng quấn quýt cùng anh, khẽ tạo nên những âm thanh dịu dàng. Bàn tay rắn chắc của người đàn ông lướt theo vòng eo thon, chậm rãi tiến lên, quen thuộc ôm lấy n** m*m m** ấy.
Ăn cơm sao có thể không đỡ bát.
Chiếc “bát” cỡ D bị bàn tay thô ráp của anh mạnh mẽ làm biến dạng, khiến eo và chân cô gái đều nhũn cả ra.
Huống Dã lùi lại một bước, ngồi xuống ghế, để bạn gái ngồi yên trên đùi mình.
Khác với lần trước, Mạnh Kinh Hồng ngồi thoải mái trên người anh, như một đóa hoa lan nhẹ nhàng tựa vào lòng.
Tà váy xòe ra như cánh hoa, che khuất phần dưới của cả hai.
Không ai thấy được họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-da-canh-ky-tam/2852476/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.