Huống Dã không cho ai tiễn chân vào ngày anh rời đi, thậm chí anh còn không nói cụ thể ngày đi với ai.
——Anh đã quen với việc đến rồi đi không dấu vết, nếu lúc quay đầu lại thấy cô gái mình yêu rưng rưng nước mắt thì ngay cả trong mơ anh cũng sẽ day dứt khôn nguôi.
Mạnh Kinh Hồng cũng cảm thấy việc bịn rịn chia tay bạn trai trước mặt người nhà thật ngại ngùng, cô dứt khoát làm theo ý chàng trai, không ra ga tiễn chân anh.
Đêm trước ngày rời đi, hai người cùng ăn tối rồi lại quấn quýt bên nhau thêm một lúc lâu.
Mạnh Kinh Hồng cố tình về studio làm thêm đến tận khuya, vậy mà sáng hôm sau, cô lại tỉnh dậy sớm hơn bình thường.
Cầm điện thoại lên, tin nhắn wechat ghim đầu do anh gửi từ hai tiếng trước:
【Anh đi rồi, có chút hối hận vì không để em đến tiễn】
【Đã bắt đầu nhớ em rồi】
Khóe môi cong lên, nhưng khóe mắt lại cay xè.
Mạnh Kinh Hồng lần lượt trả lời:
【Thượng lộ bình an「trái tim」】
【Em cũng rất nhớ anh「ôm」】
Chàng trai không nhắn lại nữa.
Dụi mắt rồi đứng dậy, Mạnh Kinh Hồng lái xe đến căn nhà mới đứng tên cô.
Huống Dã nói, căn nhà này sau khi sửa sang xong thì anh hầu như chưa từng ở, dường như sớm đã đoán được cô sẽ đến vào hôm nay nên cả hai tầng đều đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Mạnh Kinh Hồng không nhìn ngó nhiều, cô đi thẳng đến phòng luyện tập mà anh đặc biệt chuẩn bị cho cô.
——Ngay cả dàn âm thanh nổi, anh cũng đã chuẩn bị sẵn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-da-canh-ky-tam/2852485/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.