【 Khi tôi lần đầu tiên mơ thấy cái lồng giam đó, tôi thật sự cho rằng đó chỉ là giấc mơ… 】
A Quân lấy đó làm lời mở đầu.
【 Tôi và bốn người khác đều bị gông cùm, riêng biệt giam giữ trong một cái lồng sắt… Xung quanh rất tối, rất yên tĩnh, trừ tiếng hít thở của chính tôi ra, hầu như không nghe được âm thanh nào khác. 】
【 Không biết tại sao, lúc đó tôi, một chút cũng không sợ hãi… Tôi chỉ giống như một con rối gỗ, ngơ ngác ngồi trong lồng sắt, bất động… 】
【 Không chỉ là tôi, những người khác cũng vậy… Tôi cũng không biết, tại sao lúc đó tôi có thể bình tĩnh đến thế… Tôi cảm thấy mình như linh hồn xuất khiếu, lơ lửng giữa không trung nhìn xuống mọi thứ… 】
A Quân dường như rất cố gắng hít một hơi.
【 Tiếp theo, tôi liền nhìn thấy, nhìn thấy có người đi vào… 】
Bắc Tuyền: “Người đi vào là ai?”
【 Không, không thể nói nó là người. 】
【 Nói sao nhỉ, nó… quả thật là hình người không sai, nhưng rất cao lớn, vô cùng cao lớn… Hai mét? Không, hẳn là không dưới hai mét. 】
A Quân dường như đang cố gắng hồi tưởng, ý đồ miêu tả cụ thể hơn một chút:
【 Toàn thân nó mặc áo choàng vải thô, trên đầu cũng đội một cái bao tải, chỉ khoét hai lỗ ở vị trí mắt, cho nên tôi không nhìn rõ dáng vẻ của nó… 】
【 — Nhưng mà, một người có sức lực lớn như vậy, sao có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-hai-da-thoai-lu-cat-cat/2853788/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.