"Ta dẫn đệ đi gặp nghĩa phụ nhé." Tần Quyên v**t v* mặt Tùng Man.
Tùng Man nhìn Tần Quyên đăm đăm, ánh mắt thoáng vẻ đau buồn.
Tần Quyên nghĩ, chắc mấy ngày này Tùng Man lo cho sự an toàn của hắn lắm.
"Hồ Cầu Nhi, xin lỗi đã khiến đệ lo lắng."
Tần Quyên dịu dàng nói, không dám nhìn Tùng Man, sợ phải thấy vẻ mặt của nó.
Tùng Man nắm lấy tay hắn. Hắn biết Tùng Man đang vô cùng sợ hãi nên không nói gì thêm.
Một lúc lâu sau, Tùng Man mới bình tĩnh lại, chậm rãi thả tay ra.
Tần Quyên lại nắm tay nó, nhẹ nhàng vỗ về.
Lúc cúi xuống nhìn mặt Tùng Man, hắn lại thấy khóe mắt thằng bé đỏ hau, rung rung muốn khóc.
Giương mặt Tùng Man trắng như cái bánh trôi, nhưng lúc này lại đỏ hồng, chắc vì gió thổi lạnh, hoặc vì quá kích động khi gặp Tần Quyên.
Tần Quyên dắt Tùng Man đi một vòng quanh tế đàn nhưng không thấy Hồ Hồ.
Tùng Man ngửa đầu nhìn hắn, "Ca ca, cha Hồ Hồ đâu đâu rồi?"
Tần Quyên không trả lời được, chỉ đành xoa đầu Tùng Man.
"Y bận tiếp khách, còn phải gặp rất nhiều người nữa. Gần đây y gầy đi bao nhiêu...."
"......." Nghe đến chữ gầy, Tùng Man lại chột dạ. Sao ai ai cũng gầy, có mỗi mình nó mũm mĩm.
"Đành chịu thôi, y là gia chủ mà, lúc nào cũng bận rộn. Thậm chí, có những lúc y chỉ được ngủ chừng một canh giờ."
Tùng Man sửng sốt, "Sao ca ca biết cha ngủ ít?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907162/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.