Ngọc Tuyết Độ ngập ngừng nói, "Phụ vương.....Tha cho hài nhi lần này. Hài nhi thực sự thích hắn. Hắn rồi sẽ trở thành đại tướng của Tháp Tháp tộc."
"........." Tần Quyên dựng lỗ tai, hít sâu một hơi lạnh. Thành nhóc này đúng là muốn mạng hắn đây mà.
Tháp Tháp vương sẽ băm hắn ra thành từng mảnh mất.....Tần Quyên không kìm lòng được mà run lên.
Quả nhiên hắn còn chưa kịp trấn tĩnh, một ánh mắt lạnh băng đã quét về phía mình.
"........" Nhìn cái vẻ mặt 'Ngươi là yêu quái phương nào mà dám quyến rũ con ta' của Tháp Tháp vương, Tần Quyên kêu oan không thấu.
"Con thích hắn à?" Tháp Tháp vương hỏi.
Ngọc Tuyết Độ hơi ngạc nhiên, rồi lại gật đầu mấy cái, vô tình cọ cằm vào đùi Tháp Tháp vương.
Nghe vậy, Tần Quyên run thêm trận nữa, ngón tay bắt đầu siết chặt.
Được rồi, thằng nhóc này rất biết mượn đao giết người.
Tháp Tháp vương dường như thoáng run lên. Hắn nhìn đăm đăm đứa con của mình, cũng như lúc phụ hoàng hắn nhìn hắn.
Nhân quả báo ứng đây sao?
Đến hôm nay, cuối cùng hắn cũng hiểu được, cảm giác của phụ hoàng khi hắn nói hắn thích một ai đó.
Không tức giận, nhưng chắc chắn là không dễ chịu chút nào.
Lúc trước hắn cũng chuẩn bị tinh thần rồi. Dù sao trong mấy đứa có khả năng thừa kế thì đây là đứa hắn thích nhất.
Nhưng mà....
Tại sao lại là tên này?
Tháp Tháp vương hít sâu một hơi để trấn an bản thân. Hắn phất tay. Nội thị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907238/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.