Ông lão lang trung ở y quán phía trước là người Hồi Hột. Lúc Tần Quyên đi ngang qua đã đoán có vài người bệnh sống ở đây, giờ thì có thể khẳng định rồi.
Lão lang trung thấy hắn đến, trông rất lạ mặt, không phải dân sống quanh đây, vốn định đuổi đi, nhưng nghe hắn bảo chỉ muốn xin bát canh giải rượu, ông ta nhìn hắn một lát rồi nói, "Ngươi chờ ở đây, đừng có đi vào. Ta mang ra cho.
Tần Quyên gật đầu, đưa ấm trà trong tay cho ông lão.
Lão lang trung nhận lấy, không nói thêm gì đã quay vào nhà.
Trong viện có người đang quét tuyết. Giờ tuyết đã ngừng rơi, chỉ còn một hai vị phụ nhân quét tước ngoài sân. Thấy có người lạ, họ đưa mắt nhìn một lát rồi cặm cụi làm việc.
Cây đào lúc trước còn trong sân của Lạc Sanh đạo nhân, giờ đã không còn nữa, chắc bị chặt mất rồi.
Còn nguyên nhân do đâu, Tần Quyên cũng không biết.
Các phụ nhân đó quét tước xong thì đến ngồi cạnh bếp lò ven hành lang. Lúc này, có vài đứa bé chạy ra, chưa chơi được bao lâu đã bị bắt vào nhà.
Nhìn cách trang điểm của các phụ nhân, Tần Quyên không đoán được sắc tộc của họ, nhưng qua đầu tóc của bọn trẻ con, hắn đoán họ là người Khiết Đan hoặc Nữ Chân.
Chừng một khắc sau, lão lang trung đi ra, cầm trên tay ấm trà của hắn.
"Lấy đi, trả một viên đậu bạc, kiếm chút cơm cho lũ trẻ."
Tần Quyên nghe vậy bèn mò túi tiền, đưa cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907251/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.