Cuối xuân tới, Vạn Khê đi vắng vài ngày.
Mấy này, có mấy con cá nhỏ bơi ra từ con sông trong rừng. Tần Quyên dẫn lính đi bắt cá, cá lớn mang về, cá nhỏ thả đi.
Tần Quyên dạy họ cách nấu canh cá, căn cùng cơm hoặc bẻ bánh nướng thành từng miếng nhỏ, chấm canh ăn như ăn với súp thịt dê cũng rất ngon.
Qua mấy ngày, Vạn Khê vẫn chưa về. Tần Quyên bắt đầu dẫn lính đi khai hoang trong rừng, gieo hạt giống mua ở Lương Châu.
Củ cải và rau hẹ là thứ thường bán ngoài chợ, nhưng rất khó trồn ở Túc Châu. Người của Tần Quyên là nhóm đầu tiên canh tác thứ rau này, chỉ cần nảy mầm được là có hy vọng, còn không thì chết luôn trong tầng đất.
Đợt gieo hạt đầu tiên không thành, nhưng cũng vì thế mà đám lính sinh ra chấp niệm với củ cải và rau hẹ, nhất quyết muốn trồng cho bằng được.
Họ bắt đầu nghiên cứu xem nên gieo hạt thế nào, bón phân ra sao, thậm chí còn đốt nhiều củi để lấy tro, làm phân bón cho đất trồng hẹ. Một thời gian sau, cuối cùng đã có vài mầm xanh nhú lên.
Quân lính vô cùng phấn khởi, cảm thấy cách thức này có vẻ dùng được, chi bằng thử gieo thêm nhiều loại hạt khác, dù sao họ cũng mua nhiều hạt giống.
Tần Quyên sai lính dựng trạm gác bên ngoài cánh rừng để quan sát tình hình xung quanh.
Không biết phía Lương Châu thế nào, Đóa Nô Tề có phái người đi tìm hắn hay không. Còn phía Viết Viết, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907293/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.