Thu Hằng bước tới, quỳ xuống bên cạnh Lâm Thừa Phong, ngước mắt nhìn Hoàng đế Tĩnh Bình đang nổi giận đùng đùng:
” Bệ hạ, búp bê gỗ này là thần nữ tặng cho Lâm Đô đầu.”
” Là ngươi?” Hoàng đế Tĩnh Bình ánh mắt lóe lên, giọng điệu khó đoán vui hay giận.
Thu Hằng từng chữ rõ ràng:
” Đúng vậy, chính là thần nữ.”
Ngụy Quý phi nhướng mày, cười lạnh một tiếng, chậm rãi tiến lên một bước:
” Thu Lục cô nương, dù ngươi muốn giải vây cho Thu Mỹ Nhân cũng không nên xem người khác là kẻ ngốc.
Theo bổn cung biết, ngươi mới vào kinh không bao lâu, trước kỳ thu săn thậm chí chưa từng gặp Lâm Thừa Phong, phải không?”
Thiếu nữ quỳ thẳng lưng, đối diện với sủng phi được Hoàng đế ân sủng nhất mà không hề sợ hãi:
” Trước đây quả thực thần nữ chưa từng gặp Lâm Đô đầu, nhưng trong ngày đầu săn bắn, thần nữ tận mắt thấy Lâm Đô đầu đạt hạng nhì… vừa gặp đã động lòng.”
Lời này vừa thốt ra, không ít người lắc đầu ngao ngán.
Một thiếu nữ chưa xuất giá dám công khai thừa nhận tình cảm với một nam nhân?
Thật đúng là bại hoại phong khí!
” Vừa gặp đã động lòng?” Ngụy Quý phi đưa tay chỉ về phía Tiết Hàn, ” Khi đó bổn cung cũng có mặt, nhớ rõ người đứng đầu là Hoàng Thành Sứ Tiết Hàn.
Về tuổi tác, Tiết Hàn tương xứng với ngươi hơn, về tài năng, hạng nhất tất nhiên hơn hạng nhì.
Ngươi lại bỏ qua người ưu tú hơn để chọn Lâm Thừa Phong, điều này thật khó khiến bổn cung tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-son-nguyet/2788591/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.