Hồ Tứ vẫn còn đang ngó nghiêng vào bên trong: “Lục cô nương cải trang thế này là có chuyện gì vậy? Đại nhân không vào sao? Chỉ có hai chúng ta à?”
Tiết Hàn vừa bước ra, liền nghe thấy câu cuối cùng của Hồ Tứ: “Chỉ có hai chúng ta à?”
“Đại nhân.”
Tiết Hàn thản nhiên đáp: “Đi thôi, đến Hương Sa Hà.”
“Dạ.” Hồ Tứ nhấc chân bước lên, rồi chợt khựng lại, nhìn Thu Hằng, lại nhìn sang Tiết Hàn: “Lục cô nương cũng đi sao?”
Tiết Hàn “ừ” một tiếng.
Hồ Tứ âm thầm lắc đầu: Dẫn người trong lòng đi dạo kỹ viện, trên đời này chỉ có đại nhân nhà mình làm được.
Lúc ấy đang là buổi chiều, bên bờ Hương Sa Hà những lầu nhỏ đứng sừng sững, vắng vẻ ít người qua lại.
Tiết Hàn đến kỹ viện đã mua lại Tô ma ma, ra mặt báo danh: “Hoàng Thành Ty.”
Bà chủ kỹ viện mặt tái mét, gượng cười hỏi: “Đại nhân có việc gì dặn dò ạ?”
“Nhà của tội thần Phương Nguyên Chí có một ma ma họ Tô bị các người mua về, mấy hôm trước chết đuối phải không?”
Bà chủ thoáng khựng người, vội vàng đáp: “Bà ta nghĩ quẩn tự tìm đến cái chết, chuyện không liên quan đến chúng tiểu nhân đâu a——”
Tiết Hàn giơ tay ngăn lại: “Phương Nguyên Chí cấu kết với người Tề, kẻ hầu người hạ trong nhà chết bất minh, Hoàng Thành Ty cần điều tra rõ ràng. Ngươi không cần căng thẳng, chỉ cần không có gì bất thường, sẽ không làm lỡ việc làm ăn của các ngươi.”
“Dạ, dạ, đại nhân cứ hỏi.”
“Sau khi Tô ma ma đến chỗ các ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-son-nguyet/2789373/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.