Sau khi xuống máy bay, ăn uống đơn giản xong, nghỉ ngơi một chút rồi cả nhóm xuất phát đến khu trượt tuyết.
Tại khu trượt tuyết.
Nguyễn Vụ và Thư Diểu từ phòng thay đồ bước ra, mặc đồ trượt tuyết dày cộm, tay ôm ván đơn đứng đợi ở cổng vào chờ Tần Tri Dự và mấy người kia.
“Lâu quá đi mất.” Thư Diểu chống cằm lên ván, mắt dán chặt về phía cửa phòng thay đồ nam.
Trên đỉnh núi, nhiệt độ không cao, gió lạnh buốt kèm theo tuyết vụn thỉnh thoảng táp qua mặt.
Nguyễn Vụ tháo kính tuyết xuống, “Đợi chút nữa đi, lễ Tết nên đông người.”
“Cũng đúng.”
Một lúc sau, ba bóng dáng cao ráo gầy gò xuất hiện ở cửa phòng thay đồ nam. Cả ba đều mặc đồ trượt tuyết màu đen, kẹp mũ bảo hiểm dưới nách, tay xách ván đôi, chỉnh tề bước về phía cổng vào. Gây chú ý đến mức mấy cô gái đi ngang đều quay đầu nhìn lại. Tần Tri Dự với ánh mắt sắc lạnh, người đầy khí chất “miễn tiếp người lạ”, còn Phó Thanh Doãn thì khỏi nói — con nhà hào môn chính hiệu, đi cuối cùng là Trương Nam — đúng kiểu hoa bướm, một tên tra nam chính hiệu. Từ phòng thay đồ đến cổng vào, đoạn đường ngắn mà hắn cũng kịp bắt chuyện suốt đoạn.
Đợi đến khi Tần Tri Dự và Phó Thanh Doãn tới nơi gặp Thư Diểu với Nguyễn Vụ, Trương Nam còn đang dừng giữa đường tán gẫu, thậm chí lấy cả điện thoại ra.
Thư Diểu chụm tay lại làm loa hét lớn, “Trương Naaaam—”
Trương Nam nghe tiếng quay đầu, thấy Thư Diểu thì hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-trap-minh-yen-dang/2745359/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.