Trên xe, sau một hồi do dự, Nguyễn Vụ nhìn Tần Tri Dự với ánh mắt đầy thương hại và lên tiếng: “Bạn trai à, anh mua nhiều thế này chỉ tổ phí tiền thôi.”
“Hửm?”
“Em đang trong kỳ kinh nguyệt.”
Tần Tri Dự nhíu mày, đúng lúc dừng xe chờ đèn đỏ, anh nghiêng đầu, giọng có chút trách móc: “Em đang kỳ mà còn khóc dữ vậy à?”
Nguyễn Vụ biết mình sai, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không thèm để ý tới anh. Nhưng trong lòng cô lại nhẹ bẫng như kẹo bông gòn, ngọt ngào không thể tả, khoé miệng không kiềm được mà cong lên.
Cô tưởng Tần Tri Dự sẽ nghiêm nghị bảo rằng mua đồ này không lãng phí đâu, sớm muộn cũng dùng, nhưng hoá ra anh chỉ trách móc cô kỳ mà còn khóc.
Đến khu Lan Đình, sau khi đỗ xe xong, hai người xách theo đống túi to đùng đi vào thang máy.
Về tới nhà, Nguyễn Vụ thả người lên chiếc ghế sofa mềm mại, thở phào một cái khoan khoái, sau đó chỉ huy Tần Tri Dự: “Đi nấu cơm đi.” Tay đặt lên lưng ghế, cô chớp mắt nhìn người đàn ông đang chất đồ vào tủ lạnh, “Không phải anh mua bò bít tết à, tối nay ăn bò bít tết được chứ, món này chắc không đòi hỏi kỹ năng gì nhiều đâu nhỉ?”
“Được. Vậy em xếp đồ ăn vặt vào tủ snack, rồi mang cái máy tính bảng trên bàn cho anh, anh tìm công thức.”
“Rồi rồi~”
Trong phòng đầy hơi nóng, Nguyễn Vụ thấy quần áo trên người dày quá, lại vừa đi dạo ngoài đường, cảm thấy không sạch sẽ lắm. Cô ngang nhiên vào phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-trap-minh-yen-dang/2745387/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.