Quán bánh bao Hoàng Gia người ra vô tấp nập. Tiếng oẳn tù tì, tiếng khóc, tiếng la hét, tiếng đòi hỏi của trẻ con không ngừng vang lên bên tai, giọng nói của mẹ mang chút buồn buồn, truyền đến bên tai tôi, bỗng nhiên, sống mũi tôi cay cay.
Tôi vội vàng cúi đầu xuống, lặng lẽ thở dài một cái: “Mẹ nói gì mà lạ thế, con thì có gì mà khổ với chả không khổ đâu cơ chứ, con ở với bố mẹ mập đến như thế, đâu có giống như lời mẹ nói đâu mà.”
Mẹ vỗ vỗ vào tay tôi: “Hồi nhỏ con không mập đâu, cũng chỉ là sau này... Chao ôi, chung qui lại đều là lỗi của mẹ và bố con. Khi đó mặc dù nói là đã làm bố mẹ của con rồi, nhưng cũng có biết gì đâu, còn trẻ mà. Mẹ thì, từ nhỏ là đã không muốn thua người khác rồi. Nhìn người ta được tiền thì nghĩ rằng bản thân mình cũng có thể kiếm được tiền. Nhìn thấy bố con đi ra ngoài khiêu vũ, thân mật với người đàn bà khác, mẹ cũng muốn mình phải như thế. Thực ra hai vợ chồng đâu thể nào cứ tranh đua với nhau như thế được? Sau đó mẹ thường xuyên nghĩ rằng, nếu như lúc đó mẹ không căng thẳng với bố, mà tìm cách giải quyết khác, có lẽ là sẽ không ra nông nổi như bây giờ đâu.”
Tôi nhìn bà, nhìn khuôn mặt bà nức nở. Chỉ nói về dung mạo, mẹ của tôi không phải là người đẹp, bây giờ lại lớn tuổi như vậy rồi. Triệu Nhã Chi là người đẹp đến sáu mươi tuổi rồi vẫn còn đẹp, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-nguyen-xem-mat/155616/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.