Trần Chính?
Đúng thật là cảnh sát Trần.
" Cảnh sát Trần." Dương Tịnh ngạc nhiên hỏi: " Tôi còn tưởng Đang Đang nhìn nhầm, không nghĩ tới thật sự là anh, anh sao lại ở đây?"
Dương Tịnh? Trần Chính sửng sốt nhìn cô, sau đó nghĩ đến, ngày hôm qua mẹ anh có nói ở lầu hai có một cô gái trẻ mới chuyển đến, lớn lên xinh đẹp trắng trẻo lại hiểu chuyện, bất quá, còn trẻ mà đã có hai đứa con, rất vất vả, thì ra cô gái đó chính là Dương Tịnh.
" Tôi sống ở đây." Trần Chính trả lời.
Dương Tịnh cười: " Đúng là trùng hợp, chúng tôi cũng trọ ở đây."
" Chủ nhiệm." Hai người đang nói chuyện thì âm thanh nho nhỏ mềm mại truyền đến.
Trần Chính cúi đầu, nhìn cô bé duỗi cánh tay nho nhỏ của mình cầm lấy vạt áo anh.
" Chủ nhiệm, chú đã đi đâu vậy?" Đang Đang ngẩng cái đầu nhỏ, miệng nói không rõ hỏi: " Mấy ngày nay Đang Đang không nhìn thấy chú."
Trần Chính nghe xong thì ngẩn ra.
Đang Đang vẫn còn nhớ nhung Trần Chính khiến Dương Tịnh có chút ngượng ngùng, cô ôm lấy Đang Đang sửa lời: "Chú ấy Không phải chủ nhiệm, là cảnh sát, biết không, lần sau đừng gọi chủ nhiệm, gọi, ừm, gọi là anh."
" Anh?" Trần Chính nhướng mày nhìn về phía Dương Tịnh, hỏi: " Cô thấy tôi nhỏ tuổi hơn cô sao?"
" Chú, gọi là chú." Dương Tịnh hơi quẫn, lập tức sửa lại, nhìn Đinh Đinh nói: " Mau gọi chú."
Đinh Đinh lập tức mở miệng kêu: " Chú khỏe ạ."
Đinh Đinh vừa nói thì Đang Đang cũng tự nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ky-su-nhung-nam-80/1905810/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.