Vết thương của Lâm Dược nhìn rất thảm, nhưng thật ra thì đều không phải chí mạng.
Đương nhiên, nếu kéo dài thêm một hai ngày, y có thể trực tiếp bị ghim chết, nhưng vào xã hội hiện đại, tuy trình độ y học vẫn chưa phát triển cao độ, nhưng trị liệu loại thương tích không động tới gân cốt này vẫn không phải vấn đề lớn.
Đến bệnh viện rồi, còng chân của y cũng được tháo ra. Phần máu thịt dính với còng chân được cắt bỏ, bôi thuốc tiêu độc lên vết roi.
Phiền phức nhất, là sốt cao, nhưng sau khi tiêm thuốc độ mạnh thì cũng rất nhanh ổn định.
Đương nhiên, những vết thương này cũng sẽ ảnh hưởng tới y sau này, chẳng hạn tính ra trong một tháng tới, y rất khó xuống đất hoạt động. Hơn nữa liên tục ba bốn ngày đều không ăn gì, lại bị tiêm dinh dưỡng không ngừng, dạ dày của y cũng sẽ bị ảnh hưởng, trong một thời gian, chỉ sợ y chỉ được ăn thức ăn lỏng. Nhưng ít nhất, y đã có thể hoạt động. Đương nhiên, trong đó cũng có nguyên nhân do lực sinh mạng cường hãn của y__ Nếu đổi người khác, chỉ sợ không kiên trì được tới lúc Caesar tìm tới.
Vì quá mức suy yếu, trong hai ba ngày sau đó, y đều trong trạng thái ngủ, thỉnh thoảng sẽ tỉnh, không được mấy phút lại ngủ.
Mà bất kể lúc nào y mở mắt đều có thể thấy Caesar đang ở bên cạnh mình.
“Lạc Lạc từ lúc nào đã đổi sang đi trên con đường phiến tình rồi?”
Y mơ mơ hồ hồ nghĩ thế, may là lúc này y thực sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-bai-cuoi-cung/2426052/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.