Amelia Sachs đang nghĩ: Kéo người phụ nữ ra ngoài. Đôi mắt của cô ta cho thấy không hề biết gì. Cô ấy không liên quan tới chuyện này.
Tất nhiên là Boyd có vũ khí
Và mình vừa đổi khẩu Glock lấy cái khẩu côn khỉ gió này.
Kéo cô ấy ra khỏi đây. Nhanh lên.
Bàn tay của Sachs đang xuôi về phía dây đeo lưng, vị trí của khẩu súng bé nhỏ của Sellito. “À, một điều nữa, thưa cô.” Cô nói một cách bình tĩnh. “Tôi nhìn thấy một chiếc xe tải ở trên phố. Tôi muốn hỏi xem liệu cô có thể nói cho tôi biết nó là của ai không?”
Tiếng gì vậy? Sachs tự hỏi. Có cái gì đó từ bên trong ngôi nhà. Kim loại. Nhưng không giống tiếng một vũ khí, một tiếng lạch cạch chìm dần.
“Một chiếc xe tải?”
“Đúng. Cô không thể nhìn thấy nó ở đây. Nó ở phía sau cái cây đằng kia.” Sachs bước lùi lại, ra hiệu cho cô ta đi tới trước. “Cô có thể ra ngoài và nhìn nó được không? Đó sẽ là một sự giúp đỡ rất lớn.”
Dù vậy, người phụ nữ đứng yên tại chỗ ở cửa vào, nhìn về phía bên phải của mình, về phía âm thanh phát ra. “Anh yêu?”, cô cau mày. “Có chuyện gì vậy?”
Tiếng lạch cạch, mà Sachs đã hiểu ra ngay lập tức, là của những tấm rèm che cửa. Boyd đã nghe được cuộc nói chuyện của cô với bạn gái hắn và nhìn ra ngoài cửa sổ. Hắn đã thấy một cảnh sát thuộc đội ESU hoặc một chiếc xe cảnh sát ở gần ngôi nhà ẩn náu của hắn.
“Điều này thực sự quan trọng”, Sachs cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-bai-thu-xii/2638626/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.