Tháp Liệt Nhân cúi xuống, đặt lên môi cậu một nụ hôn mạnh mẽ, ấn môi dưới của cậu, mơn trớn đôi môi mềm mại với đường cong sắc nét. Thẩm Việt đã chuẩn bị tinh thần cho hàm răng sắc nhọn của con mèo lớn cắn vào môi mình, liền mở mắt ra.
Kết quả, Tháp Liệt Nhân lại không cắn cậu.
Một bàn tay cằm cậu, đôi môi Thẩm Việt khẽ hé mở, chiếc lưỡi mềm mại liền khoáy đảo miệng hắn, sau khi chạm vào sự trơn tru mềm mại thì hung hăng càn quét.
Thẩm Việt vốn định đáp lại hắn, nhưng lại bị đối phương càn quét dữ dội khiến cậu không còn sức phản kháng.
Nước bọt ứ đọng trong miệng cậu, chưa kịp nuốt xuống đã bị sặc, Thẩm Việt quay đầu ho khù khụ.
Con mèo lớn kia liền nằm trên người cậu, thấy tai cậu liền há miệng cắn, Thẩm Việt vươn một tay ôm lấy eo hắn, kéo người vào lòng.
Con mèo lớn trên người thấy người mà nó ngày đêm tơ tưởng cuối cùng cũng "sống lại", dường như càng thêm kích động.
"Nhẹ chút."
Tháp Liệt Nhân buông tai cậu ra, dùng mặt tận tâm tận lực cọ xát vào vành tai ửng đỏ của cậu, những sợi tóc vàng rơi xuống, lòa xòa trên mặt Thẩm Việt.
Những sợi tóc đó giống như một tấm lưới vô hình, bao trọn lấy cậu.
Lòng Thẩm Việt lại mềm nhũn xuống, cậu thật không ngờ Tháp Liệt Nhân bạo lực lại có thể ngoan ngoãn như vậy.
Giống như một con mèo vừa hung dữ vừa thích làm nũng vậy, vẫn còn có chút cào lòng người.
Tháp Liệt Nhân đột nhiên ánh mắt lạnh lẽo, từ trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-beta-toi-cuoi-duoc-nguyen-soai-alpha-tuyet-voi-nhat/2755561/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.