Giờ cao điểm vào sáng thứ, trên chuyến tàu điện ngầm đông đúc, dân công sở vừa trải qua cuối tuần vẫn còn ngái ngủ.
Mọi người xung quanh tự động giãn ra, tạo thành một vòng tròn trống rỗng quanh một người đàn ông đứng giữa đám đông. Khí chất u ám của hắn khiến người ta tự hỏi liệu bây giờ đã là mùa đông hay chưa. Dự báo thời tiết nói trời quang đãng, sao lại có cảm giác ớn lạnh thế này?
Dù sự u ám của người đàn ông khiến người khác khó chịu, ánh mắt mọi người vẫn không ngừng dõi theo anh. Mái tóc dài màu vàng kim nổi bật nhất, đôi mắt màu tím hiếm có vô cùng sắc bén, bộ vest mặc vừa vặn, lịch lãm.
Trong cái không khí hỗn độn, ngột ngạt của buổi đi làm chen chúc, chỉ có anh đơn độc toát ra một vẻ điềm tĩnh, thanh thản lạ thường.
"Người như thế này sao cũng phải đi tàu điện ngầm đi làm chứ?"
Đây đúng là lần đầu tiên Tháp Liệt Nhân đi tàu điện ngầm. Trên đường đến công ty, tài xế kiêm phiên dịch gặp sự cố. Để không làm lỡ cuộc họp, Tháp Liệt Nhân đành phải tự mình quay về công ty để tài xế ở lại giải quyết. Đúng vào giờ cao điểm buổi sáng, gọi taxi cũng khó, nên anh đành chọn tàu điện ngầm. Dù sao, công ty cũng gần ga tàu điện ngầm, mà tàu điện ngầm thì không lo trễ hay kẹt xe, là cách nhanh nhất.
Đến ga tiếp theo hành khách xuống khá nhiều chỉ có hai ba người lên tàu. Thẩm Việt là một trong số đó.
Cửa vừa mở, ánh mắt hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-beta-toi-cuoi-duoc-nguyen-soai-alpha-tuyet-voi-nhat/2755612/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.