Thẩm Việt cởi áo khoác ra. Có lẽ vì điều hòa trong xe, cậu cảm thấy hơi nóng.
Mùi pheromone dần trở nên nồng hơn, giống như mùi kim loại.
Thẩm Việt thấy hơi bứt rứt, bởi vì đây lại là loại mùi pheromone có thể ảnh hưởng đến bản thân.
Tài xế phía trước không hề hay biết. Có lẽ Tháp Liệt Nhân nghĩ hai người còn lại trong xe đều là beta nên mới không kiêng dè tỏa ra pheromone của mình.
Thật sự rất khó chịu.
Thẩm Việt nói: "Ngài không ngại tôi mở cửa sổ chứ?"
Thẩm Việt thấy Tháp Liệt Nhân nhíu mày nhưng rồi lại nói: "Cứ mở đi."
Thẩm Việt hạ cửa kính xe xuống gió bên ngoài ùa vào thổi tan mùi hương, khiến cậu thở phào nhẹ nhõm.
"Đừng gọi tôi như thế."
Thẩm Việt ngạc nhiên nhìn Tháp Liệt Nhân. Tháp Liệt Nhân cũng nhìn lại, đôi mắt màu tím của anh như nuốt chửng ánh đèn đường thành phố đang lướt qua xuyên thủng màn đêm.
Thẩm Việt cảm thấy nhịp tim mình cũng theo những ánh đèn mờ ảo đó mà bị người bên cạnh "nuốt chửng". Dù đã mở cửa sổ, cái mùi kim loại lạnh nhè nhẹ ấy vẫn quấn quanh tứ chi, len lỏi vào tâm trí cậu . Đối phương vô tình lộ ra pheromone, còn Thẩm Việt với tư cách là một Enigma, lại chỉ có thể cố gắng kìm nén.
Cậu lúc này chỉ mong tài xế lái nhanh hơn nữa.
Tài xế có vẻ biết rõ địa chỉ nhà Thẩm Việt bởi vì dọc đường đi mỗi ngã rẽ đều chính xác không sai một ly, dẫn về căn hộ của Thẩm Việt. Cậu nghĩ có lẽ là do địa chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-beta-toi-cuoi-duoc-nguyen-soai-alpha-tuyet-voi-nhat/2755613/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.