Không bao lâu sau, trường lại phát thêm một đợt sách giáo khoa. Những đầu sách bị thiếu trong lần phát trước cũng được bổ sung đợt này, Vu Thi Dao cuối cùng cũng đã nhận đủ trọn bộ sách.
Thế nhưng, cuốn sách giáo khoa mà cô mượn của Phó Kiệu Lễ, cô bỗng nhiên lại không muốn trả vội.
Thậm chí cô còn nghĩ, liệu có thể mượn thêm vài cuốn nữa từ anh không?
Dù sao thì đó là sách của học sinh đứng đầu khối, bên trong còn có ghi chú của anh, có thể giúp cô tiết kiệm rất nhiều thời gian và công sức. Có những phần kiến thức cô nghe giảng không hiểu, nhưng chỉ cần xem ghi chú của anh là có thể lập tức theo kịp.
Trước đây thành tích của cô chỉ ở mức trung bình, tuy không đến mức tệ, nhưng cũng chẳng có gì nổi bật. Cho đến khi nhìn thấy ghi chép của Phó Kiệu Lễ, cô mới thật sự cảm nhận được khoảng cách giữa mình và học bá.
Bao lần đau đầu vì làm bài tập, những dòng chữ trong cuốn vở ấy đã cứu cô.
Cuối cùng, điện thoại trên bàn rung lên hai tiếng.
Chờ một lát, Phó Kiệu Lễ trả lời tin nhắn WeChat: "Bây giờ em có thể xuống lấy."
Cô lập tức xoay người xuống giường, ngón tay gõ nhanh: "Em tới liền!"
Thứ Bảy tối không có tiết tự học, học sinh được phép về nhà sớm. Lần đầu cô nhắn tin cho Phó Kiệu Lễ là trên chuyến xe buýt về nhà ấy.
Trường nhất trung chia học kỳ theo tuần, từ chiều thứ Bảy là chính thức nghỉ cuối tuần. Vào buổi chiều hôm đó, hầu hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-thu-tu-biet-le-tri/2778079/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.