Chiếc xe hơi chậm rãi tiến vào cổng chính biệt thự mang độc nhất chữ " Phong " , Kỳ Hân càng nắm chặt góc áo của mình hơn , khiến chúng nhăn nhúm 1 chỗ.
Cảm giác xót xa dâng lên trong cô , lần cuối cô xuất hiện ở đây là vào 10 năm trước , khi cô còn học lớp 8 , khi cô uống say và được Phong Vân cõng về nhà, cô vẫn còn nhớ rõ .(t/g : ở chương 15,16 gì ấy nha)
Bên ngoài trời vẫn còn mưa tầm tã , tiếng phanh xe vang lên kéo cô ra khỏi kí ức . Giọng Phong Vân nhẹ nhàng nói :
_"Đến rồi , xuống xe thôi "
_"Ân" Kỳ Hân mơ hồ đáp lại .
_"Có mẹ tôi ở nhà , cho nên..."
Kỳ Hân hiểu ý cười cười :
_"Không sao !"
Ra khỏi xe , Phong Vân chạy qua ghế phụ, nắm lấy cổ tay Kỳ Hân xông ra cơn chạy nhanh đến cửa chính biệt thự . Kỳ Hân đầu tiên là ngạc nhiên rồi sau đó là cười cười để mặc Phong Vân nắm lấy .
Cửa mở , Phong Vân dẫn cô vào trong . Khái quát phòng khách là hơi thở cổ điển thoáng âm trầm. Đang ngồi thất thần ở bộ ghế lớn trong phòng là người phụ nữ khoảng 54 tuổi , gương mặt phúc hậu , tóc phất phơ vài sợi trắng , là bà Trần Thiên Kim , mẹ của Phong Vân, người mà Kỳ Hân chưa gặp qua lần nào. Nghe thấy tiếng động ở cửa, bà Kim thoáng giật mình , nhìn sang thấy Phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-tu-co-don-phuong-sao/2642952/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.