Sau tháng mười, lệnh điều chuyển cậu đã đến nơi, chức Lại bộ này mặc dù thua kém các chức vụ khác, nhưng rất có tiền đồ. Hai ngày trước cậu lại định một mối hôn nhân cho Khánh Quân, đối phương mà cháy gái của thầy lang Bảo Lộc. Tôi lại không hề bị bầu không khí hân hoan trong gia đình lây nhiễm, nói tinh thần không yên thì có hơi khoa trương, chỉ là cao hứng không nổi mà thôi. Có lẽ lời nói của Khánh Quân hôm đó làm tôi không thoải mái, lại có thể là tôi chẳng hề quan tâm đến chuyện của cậu ta.
Thật ra lời nói của cậu ta cũng không phải không có lý, thân thiết với bọn người của lão Bát quả thật là không tốt, kính trọng từ xa mới là lựa chọn sáng suốt. Nhưng, phiền toái lớn nhất của tôi không phải là lão Bát hay Thập Tứ, mà là anh ta, chỉ có chặt đứt với anh ta mới là trong sạch chân chính! Nhưng bây giờ tôi lại không muôn trong sạch như vậy.
Hôm nay ăn xong bữa trưa, có một vị khách không ngờ lại đến đây.
Lúc tôi đang ngây ngẩn tiêu hóa cơm, người gác cổng báo lại có khách. Sai Hồng Nguyệt Nhi ra xem sao, chỉ chốc lát sau liền thấy cô nắm tay Phương Ngọc Trúc đi vào. Cô nàng lại càng không ngừng hỏi Ngọc Trúc cái này cái kia, Ngọc Trúc khẽ cười đáp lại từng việc. Tôi nhéo nhéo khuôn mặt phấn nộn của cô ta, cười nói: "Khách đến, trà cũng không pha một chén, chỉ quấn lấy người ta hạch hỏi.!"
Hồng Nguyệt Nhi đỏ bừng mặt, nói với Ngọc Trúc: "Phương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-duong/2579735/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.