Nhiếp chính vương tự mình mang hành trang, đưa Vân Tử Lạc đến quán trọ.
Chủ quán trọ thấy Nhiếp chính vương và các nàng vào quán trọ mình thì vô cùng kinh ngạc,vội vàng cúi người hành lễ: " Thế tử, Ngài đến tiệm của nô tài có việc gì phân phó sao ạ?"
Nhiếp chính vương nhếch môi cười, đưa tay vòng quan eo nhỏ của Vân Tử Lạc, giọng điệu vui vẻ: " Bản vương đến đây cùng thế tử phi tương lai, ngươi đi chuẩn bị cho nàng một phòng"
Thế tử phi tương lai?
Ông chủ há hốc miệng, đại sảnh lầu một tiểu nhị cùng toàn bộ quan khác đều ngây người.
Chủ quán lắp bắp hỏi: " Vị... vị này là Hầu Hạ quận chúa ạ?"
Vân Tử Lạc còn đang chìm tỏng ngọt ngào vì lời giới thiệt của Nhiếp chính vương, nghe vậy sắc mặt lập tức lạnh hẳn đi.
Nhiếp chính vương cũng vậy, giọng điệu lạnh đi vài phần, " Hầu Hạ quận chúa là muội muội của bản vương, còn thế tử phi của bản vương chỉ có thể là nàng"
Nói rồi chàng thâm tình nhìn về phía Vân Tử Lạc, siết chặt eo nàng, ôm nàng lên lầu trên.
Sau lưng một mảnh xôn xao.
Thời gian này, sau khi Nhiếp chính vương trở về Nam Xuyê, Cảnh Hoa vương phi bèn đem chuyện hôn lễ của chàng và Hầu Hạ quận chúa thành chính sự, chỉ là Nhiếp chính vương liên tục né tránh không đưa ra câu trả lời, toàn bộ chỉ là chủ ý của bà ta.
Nhưng dân chúng lại không biết điều đó.
Hôm nay, bọn họ mới biết được, thì ra người trong lòng của thế tử bọn họ yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-nhi-y/1663222/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.