Thần sắc Nhiếp chính vương bình thản, chàng buông lỏng Vân Tử Lạc ra, thấp giọng nói: " Lạc nhi đi theo ta, nhớ phải cẩn thận"
Giờ phút này tinh thần Vân Tử Lạc cũng căng lên,"Được"
"Huynh không cần thuốc giải?"
Bắc Đế nhàn nhạt hỏi.
Ông ta hỏi như vậy rồi cũng tự nhiên đứng lên bên cạnh hoàng đế Đông Lâm.
"Bá Anh huynh, không phải huynh có băng quả sao? Ban cho tiểu nữ của ta một viên, ta sẽ vô cùng cảm kích"
Người ngoài không biết, nhưng ông ta biết, băng quả thực sự không phải chỉ dùng cho người luyện huyền băng chưởng, nó còn có thể trừ bách độc.
Hoàng đế Đông lâm dường như đã hạ quyết tâm không buông tha cho Nhiếp chính vương và Vân Tử Lạc, nên bỏ qua việc hai người có thuốc giải.
"Băng quả?"
Vân Tử Lạc kêu lên, ánh mắt hơi xao động, nhìn về phía BẮc Đế.
Ông ta quả nhiên có băng quả.
"Tiểu tử, đem thuốc giải ra đây, chúng ta sẽ không làm ngươi bị thương"
Bắc Đế nhìn về phía Nhiếp chính vương nhàn nhạt nói.
Nhiếp chính vương ngửa đầu lên cười một tiếng nói: " Bắc Đế, tiểu vương biết ngài muốn tốt cho ta, cũng vì ông là người quen của cha ta"
Nhiếp chính vương tất nhiên nhìn ra được, Bắc Đế kỳ thực không muốn chàng chết.
Từ lúc ông ta gọi chàng là: " con trai Hách Liên Trì" chàng có thể nhìn ra được điều đó từ trong ánh mắt ông ta, Bắc Đế nhất định là người quen của cha chàng, không phải là kẻ thù của cha chàng.
Lúc hai người giao đấu, mặc dù mãnh liệt nhưng sát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-nhi-y/1663366/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.