Ngày hôm sau, Lạc Lãnh Thần cũng tới, An Nhiên ít nhiều gì cũng có chút được quan tâm mà lo sợ, bấm ngón tay tính toán, số lần Lạc Lãnh Thần xuất hiện trước mặt cô hai ngày này còn nhiều hơn so với những ngày trước cộng lại .
Ngày hôm nay anh mặc một bộ tây phục màu xám bạc, nhìn rất nho nhã, An Nhiên nghĩ, anh mặc quần áo gì nhìn đều đẹp. Khi anh tới, ánh sáng rực rỡ bên ngoài đúng lúc chiếu qua cửa sổ thủy tinh hắt vào một bên mặt của anh. Ở dưới ánh nắng vàng rực rỡ, ánh sáng chói rọi khiến cô khó khăn mở hai mắt, khóe môi của anh hơi nhếch lên, cười nhẹ đi về phía cô, thời gian tựa hồ như dừng lại trong nháy mắt này, An Nhiên nghĩ, cô vĩnh viễn không quên hình ảnh tươi đẹp vừa rồi.
Đợi đến khi thích ứng được với ánh sáng, Lạc Lãnh Thần đã đóng cửa đi tới, trên tay anh cầm một bó hoa, còn có một ít hoa quả, An Nhiên nhìn qua, phát hiện không có táo , lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Thực ra, ngay từ lúc ở ngoài cửa Lạc Lãnh Thần đã chú ý tới cô, thời điểm anh thấy cô ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt liền thay đổi, lập tức hiện lên sự mừng rỡ vô bờ, đôi mắt sáng ngời kia khiến cho anh trong phút chốc thấy áy náy, tất cả mọi chuyện cô đều không biết chút nào .
Lúc đặt hoa quả xuống, Lạc Lãnh Thần chú ý tới trên mặt bàn còn có ít hoa quả, lại không phải là đồ anh mua hôm qua: “Có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-thieu-ly-hon-di/2299473/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.