Liên Tư Vũ tâm tình rất tốt, dọc đường cười rất nhiều, khiến một đám nam thanh nữ tú ngoảnh lại nhìn, cũng khiến ai đó ăn một bụng giấm.
Liên Tư Vũ biết, nhưng như thế y lại càng cười mê hoặc hơn.
Thương Huyền đen mặt , nhưng mà lại không thể làm gì phu nhân nhà mình, chỉ có thể tức tối trừng người qua đường, sau đó ôm y thật chặt, tỏ ý... hoa đã có chủ,muốn có hoa thì mời đập chậu để cướp...
(Thương Huyền : Mụ mẹ kế! Ngươi viết linh tinh cái gì?!
Linh Lan Hoa : Đâu? Ta viết gì đâu? Ta cầm bút viết đâu? Ta đang cầm búa đập chậu thôi mà?
Thương Huyền : Phu nhân của ta mà ngươi cũng dám cướp? * ánh mắt âm u*
Linh Lan Hoa :... Nhanh trí kéo Vũ Vũ lại chắn trước mặt, kết quả....
Bị đôi phu phu này cùng nhau đuổi đánh!!!)
Liên Tư Vũ bỗng khuỵu xuống, trong tim nhói lên đau đớn.
Chết tiện, lại là viên thuốc bị nữ chính nhét vào miệng kia.
- Liên!
[ Cảnh báo ! Cảnh báo! Giá trị sinh mệnh đang giảm xuống! Đề nghị Túc Chủ xử lý! ]
Tiếng Tiểu Ác Ma dường như chứa chút hốt hoảng.
[ Nhiệm vụ phụ tuyến : Giúp nam chính thống nhất thiên hạ : tiến độ 50%.
Túc chủ chưa hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, nếu chết sẽ có hình phạt.]
Tiểu Thiên Sứ vội vàng nhắc nhở Liên Tư Vũ.
- Thích khách!! Có thích khách!! Mau hộ giá!
Tiếng ám vệ hét lớn, cùng với âm thanh ồn ào xô đẩy chạy trốn của thường dân, tiếng đao kiếm va chạm.
- Cẩn thận!
Bởi vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-tran/1535318/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.