Đến bìa rừng, Trần Tiêu ngoắc tay với Đô Đô, bé liền chạy lại.
Chúng ta ở đây chờ được không? Trần Tiêu hỏi bé.
Dạ Đô Đô gật đầu.
Bên kia Trần Hàn đã đi đến chỗ Vu Hoài Minh, y cúi đầu không nói gì, là Vu Hoài Minh mở lời trước.
Xin lỗi vì câu nói ban nãy, đừng hiểu lầm ý ta, ta chỉ đơn giản giúp đệ thôi không cần cảm tạ
Trần Hàn gật đầu, theo động tác của y đấu lạp cũng lay động theo.
Không sao, ta không hiểu lầm
Đấu lạp che khuất tầm nhìn, không tốt cho mắt, hạn chế sử dụng nhiều Vu Hoài Minh nói.
Ừm Trần Hàn lại gật đầu.
Thấy y không có ý định cởi đấu lạp xuống, Vu Hoài Minh liền nói tiếp:
Nơi đây không phải trấn trên, không khí mát mẻ, đừng đội nữa, bỏ ra cho thoải mái.
Trần Hàn do dự một lát liền cởi đấu lạp xuống, vì đội một thời gian dài cộng thêm ban nãy gặp bọn lưu manh nên tóc trên đỉnh đầu y có hơi rối, trên mặt vẫn còn một số chỗ bầm tím, y mím môi lấy hết can đảm ngẩng đầu nhìn Vu Hoài Minh.
Mặc dù huynh nói không cần cảm tạ nhưng ta đã nợ huynh hai lần ân tình, ta muốn mời huynh một bữa cơm để cảm tạ không biết ý huynh thế nào?
Nói xong y liền căng thẳng chờ Vu Hoài Minh trả lời.
Nhìn y vì căng thẳng mà môi mím chặt, trán đổ mồ hôi nhưng ánh mắt lại quyết tâm nhìn mình, Vu Hoài Minh vốn muốn từ chối lại gật đầu.
Nhận được cái gật đầu của Vu Hoài Minh, Trần Hàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-vao-co-dai-hanh-phuc-sinh-hoat/1690980/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.