Vừa hô xong Trần Tiêu liền nghe được tiếng mắng chửi của Trần lão thái cùng lúc đó cửa két một tiếng mở ra.
Người mở cửa là Thái Hồng Ngọc, nàng ta không được tự nhiên nói:
Ngươi vào đi, cô cô đang dùng cơm trưa
Vừa thấy người mở cửa là Thái Hồng Ngọc, Trần Tiêu có phần ngạc nhiên hắn còn đang trưng gương mặt tươi cười để chào thẩm thẩm đây a.
Bất quá....!
Trần Tiêu cười cười đi vào, ánh mắt lại hữu ý vô ý lướt qua khóa vàng trên cổ nàng ta.
Thúc phụ, thẩm thẩm, xem ra ta đến đúng lúc nhỉ
Hừ, da mặt đúng dày, nhà ta chỉ có ba cái bát, muốn ăn cút về nhà ngươi ăn đi Trần lão thái mở mồm là mắng.
Vậy thì thật đáng tiếc, ta có làm vài cái bánh bao vốn định cho nhà thẩm nếm thử tay nghề, thật khéo là nhà thẩm lại không có bát để đựng Trần Tiêu thở dài một hơi luyến tiếc: Ta đành đem về tự mình ăn vậy
Khoang đã
Trần lão thái quát lên, mụ không muốn cho Trần Tiêu dùng cơm nhưng càng không muốn mất đồ ăn, chiếm lợi người khác sao mụ có thể bỏ qua, nên chỉ có thể nén giận giữ hắn lại.
Bánh đâu, bát của ta, ngươi để vào bát của ta mụ lấy cái bát để trước mặt Trần Tiêu.
Ha ha, lão thái bà đúng là nghĩ hay nhỉ, đuổi hắn nhưng lại không muốn mất đồ ăn, hắn cũng lãnh giáo được người không biết xấu hổ đúng là đi đâu cũng gặp.
Thôi kệ, bất quá mục đích lần này của hắn cũng không phải mụ.
Đây là bánh ta làm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-vao-co-dai-hanh-phuc-sinh-hoat/1690993/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.