Chương 173: Con muốn hôn chị ấy
"Em dạy chị."
Cánh cửa tối tăm vô tận trong khu vườn lộ ra một ánh sáng yếu hớt, giống như ánh sao, rơi trêи đỉnh đầu cô gái nhỏ năm đó, cũng lấp lánh rơi vào trái tim Kỷ Vân Dao hai mươi năm sau.
Khóe môi Kỷ Vân Dao động đậy, cười nói: "Nhưng chị ngốc lắm, không chừng mất rất lâu mới học được."
"Không sao." Ninh Ninh nói, "Em sẽ dạy đến khi nào chị học được, em kiên nhẫn lắm đấy."
Cô bé nhìn vào khối rubik trong tay rất lâu, đưa tới trước mặt Kỷ Vân Dao: "Tặng cái này cho chị."
Kỷ Vân Dao hỏi: "Vậy còn em thì phải làm sao?"
Ninh Ninh vỗ ngực, nói: "Em vẫn còn."
Kỷ Vân Dao nhìn về phía sô-pha, cô mua hai khối rubik, ban nãy khi thi đấu Ninh Ninh và Đường Nhược Dao mỗi người một khối, bây giờ Ninh Ninh tặng cho cô, một khối kia là của ai, không nói cũng rõ.
Hai chân trêи bậu cửa của Kỷ Vân Dao buông xuống, giẫm lên đất, ôm Ninh Ninh ngồi lên đùi mình, chỉ dùng âm thanh hai người có thể nghe được hỏi: "Em thích cô Đường sao?"
Ninh Ninh không chút do dự gật đầu.
"Bình thường cô ấy đối xử với em thế nào?"
"Kể chuyện cho em, chơi đồ chơi cùng em, dạy em bơi..." Ninh Ninh đếm trêи đầu ngón tay, cuối cùng nói xong thở ra một hơi dài, vùi mặt vào lòng Kỷ Vân Dao, ngẩng mặt lên, xấu hổ nhỏ tiếng nói, "Cô Đường tốt lắm, em muốn cô ấy làm mommy của em."
Kỷ Vân Dao im lặng giây lát, chầm chậm cười lên.
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-can/209615/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.