Chương 22: "Tôi thấy Cẩn Bảo cực kỳ đáng yêu"
Hôm nay Tần Tuế Minh ở lại nhà họ Kỷ ăn tối, sau bữa ăn lại lên phòng giúp Kỷ Lạc Cẩn thu dọn hành lý. Chiếc vali anh tặng cậu vẫn chất đống trong phòng thay đồ, lần này Tần Tuế Minh không đứng nhìn nữa mà chủ động mở vali ra.
"Mang theo gì?" Tần Tuế Minh hỏi, "Ngoài quần áo và giày dép còn cần gì nữa không?"
Kỷ Lạc Cẩn chẳng có khái niệm gì, cậu chớp mắt: "Còn con chó của em nữa?"
"Vậy đừng thu nữa, quần áo nhà anh cũng có, đồ đạc em cần chắc cũng đủ cả."
Lúc đầu Kỷ Lạc Cẩn không thấy có gì lạ, vô thức gật đầu, sau đó chợt nhận ra liền nhíu mày phân rõ ranh giới: "Là nhà anh…"
"Ừ, nhà anh." Tần Tuế Minh thuận miệng đáp, "Nhà anh toàn đồ của em."
"…"
Sau một thời gian ở nhà Tần Tuế Minh, mỗi lần đến cậu lại mang thêm ít đồ. Dần dà, đồ đạc của cậu chất thành đống trong nhà anh.
Tính cậu nhanh chán, nhiều món đồ tự cậu cũng quên mất. Lần trước dọn ra chỉ mang theo vali nhỏ với vài bộ quần áo thường mặc.
Tai Kỷ Lạc Cẩn đỏ lên, thấy phòng thay đồ chẳng có gì để thu, cậu quay vào phòng rút sạc mang đi.
Cậu ngày càng thành thạo trong việc trốn tránh hiện thực.
"Mỹ Mỹ!"
Cậu không biết con chó ở đâu, gào mấy tiếng cũng không thấy bóng dáng, nhưng khi lấy túi thức ăn khô ra lắc lắc, chưa đầy vài giây nó đã phóng đến như bay.
Kỷ Lạc Cẩn cười lạnh, cúi xuống bế nó lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-giac-giac-kim-thien-da-tuong-thuy-giac/2903995/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.