Chương 40: Vậy em cho anh một cơ hội theo đuổi
Vốn nên là một câu hỏi, nhưng Tần Tuế Minh lại dùng ngữ khí khẳng định. Anh cũng chẳng thèm đợi đáp án, trực tiếp cúi xuống hôn lên môi Kỷ Lạc Cẩn.
“Ưm…”
Kỷ Lạc Cẩn vô thức đưa tay lên định đẩy ra, nhưng ngay lúc đó, môi cậu bị người kia m*t nhẹ. Toàn thân lập tức mất hết sức lực, chỉ còn biết yếu ớt nắm lấy vạt áo Tần Tuế Minh.
Tư thế này khiến cậu hơi khó chịu. Cằm ngửa lên, hơi thở dồn dập, đầu không tự chủ ngả về phía sau, lưỡi bị cuốn lấy không buông. Vừa thoáng né tránh, đã lại bị Tần Tuế Minh đè sau gáy kéo về.
Lần này Tần Tuế Minh hôn rất chậm, rất nhẹ nhàng. Anh không nhắm mắt, mà mở to quan sát từng biểu cảm thay đổi trên mặt Kỷ Lạc Cẩn. Anh muốn nhìn thấy khóe mắt cậu đỏ lên, muốn thấy thái độ cậu dần mềm yếu đi.
“Bảo Bảo.”
Tần Tuế Minh đỡ vai cậu, giọng còn trầm hơn lúc trước: “Lần này có thấy dễ chịu không?”
“…”
Kỷ Lạc Cẩn vẫn còn đang gấp gáp lấy lại hơi, nghe câu hỏi trắng trợn này, mặt đỏ bừng: “Không dễ… Ưm…”
Chưa kịp nói hết câu, một cái hôn nữa đã ập đến. Cánh tay Tần Tuế Minh vòng chặt eo cậu, càng về sau càng hôn dữ dội hơn.
Tần Tuế Minh say không ít, nhưng Kỷ Lạc Cẩn lại tỉnh táo vô cùng. Vừa chịu đựng nụ hôn, cậu vừa lo lắng nghe động tĩnh bên ngoài. Tay đặt lên vai Tần Tuế Minh đẩy mấy cái không ăn thua, cuối cùng đành bất lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-giac-giac-kim-thien-da-tuong-thuy-giac/2904013/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.