Chương 51: Đàn ông tốt không bánh vẽ
Kỷ Vịnh Trạch bực bội lẩm bẩm vài câu, cuối cùng đành bỏ cuộc. Suy cho cùng, Tần Tuế Minh và Kỷ Lạc Cẩn nồi nào úp vung nấy, cứ để hai người họ tự giải quyết với nhau.
Tần Tuế Minh cúp điện thoại, đi rót cho mình ly nước nóng. Anh xoa xoa thái dương còn đang nhức nhối, rồi quay lại dọn dẹp đống hỗn độn từ đêm qua, thuận tay đánh răng rửa mặt.
Xong xuôi, anh quay về phòng. Kỷ Lạc Cẩn vẫn đang ngủ say, chỉ trong chốc lát anh vắng mặt, cậu đã chiếm trọn giường, nằm chình ình ở giữa.
May là giường đủ rộng, Tần Tuế Minh nhẹ nhàng trèo lên, kéo cậu vào lòng. Kỷ Lạc Cẩn dường như rất thích được anh ôm, vô thức cọ đầu vào ngực anh, hai người dính chặt vào nhau như hình với bóng.
Nhịp thở của cậu khi ngủ rất nhẹ, ngực phập phồng theo từng hơi. Tần Tuế Minh thấy cậu đáng yêu đến phát điên, liền rút điện thoại chụp trộm một tấm ảnh Kỷ Lạc Cẩn đang ngủ say.
Đến trưa, Kỷ Lạc Cẩn mới tỉnh giấc. Vừa mở mắt, ánh mắt cậu đã khiến Tần Tuế Minh đoán ra ngay. Anh nhanh chóng ôm cậu, siết chặt vòng tay, khẳng định: “Giận rồi.”
“Em không được giận à?”
Giọng cậu đặc sệt nước mắt, có lẽ vì vừa ngủ dậy, hoặc do đêm qua khóc nhiều. Nghe chẳng chút đe dọa, mà giống hệt đang làm nũng.
“Đương nhiên là được.” Tần Tuế Minh đưa tay xoa bóp eo cậu, “Có đau không?”
Kỷ Lạc Cẩn suýt nhảy dựng khỏi giường, đập tay anh ra, mặt đỏ bừng: “Đau! Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-giac-giac-kim-thien-da-tuong-thuy-giac/2904024/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.