Chương 52. Hung dữ quá
Thời tiết ngày càng nóng, Kỷ Lạc Cẩn vốn sợ lạnh giờ lại thêm ghét nóng. Vừa bước vào phòng là cậu liền vặn nhiệt độ điều hòa xuống thấp, nhưng lần nào cũng bị Tần Tuế Minh bắt quả tang rồi chỉnh lại. Sau một lần bị dạy dỗ nghiêm khắc, cậu chẳng dám đụng vào điều khiển nữa.
11 giờ đêm – giờ đi ngủ của Kỷ Lạc Cẩn, nhưng cậu vẫn cuộn tròn trong chăn lướt điện thoại. Hôm nay Tần Tuế Minh chưa về, nhà anh có tiệc mừng thọ, buộc phải có mặt.
Trước khi đi, anh còn định dắt Kỷ Lạc Cẩn cùng đi, nhưng cậu nhất quyết từ chối. Kỷ Lạc Cẩn nhớ rõ Đổng Thư Thấm đã biết chuyện của họ.
Bình thường nhận tin nhắn từ cô ấy cậu đã hoảng hốt, huống chi là gặp mặt trực tiếp. Tần Tuế Minh nghe xong lý do, cười bảo: "Con dâu xấu không dám gặp mẹ chồng à?"
Kỷ Lạc Cẩn bĩu môi: "Anh mới xấu!"
Dù Tần Tuế Minh nói gì, cậu vẫn khăng khăng không đi.
Nghe tiếng mở cửa ngoài hành lang, Kỷ Lạc Cẩn giật mình ngồi bật dậy, vội tắt đèn phòng rồi chui tọt vào chăn.
Nhắm nghiền mắt, cậu tự chửi thầm: "Mẹ nó, ai hơn 20 tuổi rồi còn phải giả vờ ngủ chứ?!"
Mắt nhắm nhưng tai Kỷ Lạc Cẩn vểnh lên nghe ngóng. Tiếng bước chân Tần Tuế Minh càng gần, tim cậu đập loạn xạ chẳng hiểu vì sao.
Càng căng thẳng lại càng dễ lộ.
Tần Tuế Minh đẩy cửa nhẹ nhàng. Thứ đầu tiên anh thấy là chiếc điện thoại vẫn sáng màn hình, tay Kỷ Lạc Cẩn co rúm bên cạnh như đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-giac-giac-kim-thien-da-tuong-thuy-giac/2904025/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.