Chương 53: “Thần linh cưng chiều em.”
Kỷ Lạc Cẩn giật mình làm rơi điện thoại, Tần Tuế Minh nhẹ nhàng nhặt lên. Ánh mắt lướt qua tên người gọi, anh thẳng tay tắt máy.
“…”
“Thường xuyên nói xấu sau lưng anh đúng không?” Tần Tuế Minh hỏi.
“Đâu dám nói xấu anh.” Kỷ Lạc Cẩn lấy lòng hôn vào má anh một cái, “Em đùa tí thôi mà, giận cái gì?”
Cậu chớp chớp mắt chờ đợi nụ hôn đáp lễ, nhưng Tần Tuế Minh vẫn bất động. Kỷ Lạc Cẩn liền bất mãn.
“Em chủ động nói với Cố Sâm Mộc chúng ta yêu nhau, anh không vui sao?”
Tần Tuế Minh phát nhẹ vào mông cậu rồi mới cúi xuống hôn. Nụ hôn mang đầy sắc thái trừng phạt, cắn mạnh, nuốt sâu. Lưng Kỷ Lạc Cẩn ép chặt vào tường, đôi chân quấn quanh eo anh dần mất lực, trượt xuống rồi lại bị nâng lên.
Người chủ động là cậu, kẻ đầu hàng sớm nhất cũng là cậu. Gương mặt đỏ ửng, Kỷ Lạc Cẩn né tránh: “Đủ rồi…”
Tần Tuế Minh bế cậu đặt lên ghế ăn. Nồi cháo Quảng Đông vẫn còn nguyên, hơi nóng bốc lên nghi ngút khi mở nắp.
Anh vào phòng lấy thêm bát nhỏ, múc cháo ra để nguội: “Nóng đấy, đợi chút.”
Kỷ Lạc Cẩn dùng thìa khuấy đều, liếc trộm biểu cảm Tần Tuế Minh rồi ngượng ngùng giải thích: “Lần đầu tiên…” Cậu giả ho, “Lần đầu em nói xấu anh.”
Giọng cậu lí nhí: “Anh giờ nhỏ nhen thật, nói vài câu đã làm mặt lạnh. Rồi có đánh em nữa không?”
Tần Tuế Minh liếc nhìn: “Vỗ nhẹ mông vài cái là em đã khóc lóc bỏ về nhà rồi.”
Anh hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-giac-giac-kim-thien-da-tuong-thuy-giac/2904026/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.