Sau Tiết Thượng Nguyên, Tạ Lãm chính thức nhậm chức Trấn phủ của Bắc Trấn Phủ Ti thuộc Huyền Ảnh Ti.
Do lập công mà bị thương, thương thế vẫn chưa bình phục, Thẩm Khâu đặc cách cho phép hắn tịnh dưỡng thêm một thời gian.
Mấy ngày sau, Tạ Lãm cùng Phùng Gia Ấu khởi hành đi Tây Bắc.
Trên quan đạo ngoài thành, Tùy Anh nhìn theo cỗ xe ngựa ngày một xa, đoạn thở dài:
“Đường xá xa xôi, lại ngồi xe ngựa, chuyến này đi về, ít nhất cũng phải hai ba tháng.”
Lạc Thanh Lưu cũng dõi mắt nhìn về xa:
“Ta tưởng cô sẽ theo họ đến thành Hắc Thủy chơi một chuyến.”
Tùy Anh vốn không thích nơi đông đúc, nhưng tính tình nàng phóng khoáng, mê ngao du, thường không chịu ngồi yên ở kinh thành, chỉ thích nay đây mai đó.
“Nếu là trước đây, chắc chắn ta đã đi theo rồi.” Tùy Anh thở dài, “Nhưng giờ ta phải ở nhà trông chừng Tư Nguyên…”
Như lời hứa của Phùng Gia Ấu dạo trước, Tùy Tư Nguyên đã bắt đầu theo Lý Tự Tu sửa soạn bài vở.
Đêm qua, trước khi lên đường đi Tây Bắc, Tạ Lãm đặc biệt gọi Tùy Tư Nguyên sang Phùng phủ, ném cho cậu một thanh đao, bảo cậu tập làm quen trước, đợi hắn quay về sẽ dạy chiêu thức.
Nhắc đến là Tùy Anh lại đau đầu:
“Nó chẳng coi Tạ Trấn phủ ra gì, ta mà không trông, có khi nó bẻ gãy luôn cả thanh đao, nói gì đến làm quen.”
Lạc Thanh Lưu đáp:
“Cô đừng lo, đợi Tạ Trấn phủ trở về, tự khắc sẽ trị được cậu ấy.”
“Thế nên ta mới lo đó!” Tùy Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-phuong-hoa-kieu-gia-tieu-kieu/2782655/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.