"Ta tin tưởng ngươi." qua một lát, Thích mới lạnh nhạt nói ra câu này.
Á Kỳ nghe được câu này kinh hỉ dị thường, cũng không có chú ý tới lỗ tai của Thích có chút hồng.
"Thích! Ngươi tại sao có thể như vậy!" Á An khóc lớn bên kia dàn xếp đình chỉ nước mắt của bản thân, mặt đầy không tin tưởng.
Nhưng Thích không có liếc hắn tới một cái.
Đem đồ vật trong tay mình đưa tới trước mặt Á Kỳ: "Đây dùng để đổi dược."
Thích lấy ra một cái rổ trái cây xanh biếc, tên là quả một hạt (==|||) , mùi vị cực kỳ thơm ngon, ngon miệng, tất cả á thú nhân và giống cái đều thích.
"Không... không cần đem đồ vật tới đổi!" Á Kỳ đỏ mặt, lắc đầu.
Nhưng Thích nhíu mày, trực tiếp cầm thảo dược trong tay Á Kỳ, sau đó đem hoa quả trong tay nhét qua.
Á Kỳ còn muốn tiếp tục cự tuyệt, thế nhưng chạm vào ánh mắt Thích, hắn liền đem lời từ chối nuốt trở vào.
"Cảm ơn!" Á Kỳ cười rất vui vẻ.
Thích dừng một chút: "Ta đưa ngươi về."
Á Kỳ kinh hỉ dị thường, gật đầu liên tục.
Á An bên cạnh vẻ mặt nhăn nhó cực điểm, ánh mắt nhìn hai người phảng phất tia ác độc, làm người nhìn thấy mà giật mình.
Nước mắt đã sớm biến mất trên mặt hắn, á thú nhân điềm đạm đáng yêu giờ như ác quỷ mời bò lên từ địa ngục.
"Rất tốt, rất tốt!" nhìn hai người không coi ai ra gì càng chạy càng xa, từ trong hàm răng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-sao-cung-nhan-vat-phan-dien-noi-chuyen-yeu-duong/397331/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.