Bạc Lỵ chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó cô lại phải đặt hy vọng vào ma quỷ thần linh.
Nhưng cô thật sự bắt đầu lui tới thường xuyên với Boyd, mong muốn tìm hiểu thêm thông tin về các nhà ngoại cảm từ anh ta.
Công bằng mà nói, Boyd là một người đáng để giao thiệp. Anh ta ôn hòa lịch thiệp, hài hước duyên dáng, với những ngón tay thon dài trắng trẻo, và luôn tỏa nhẹ mùi nước hoa.
Dù anh ta không phải nhà ngoại cảm, cô vẫn sẵn lòng kết bạn với anh ta.
Boyd nói với cô rằng các nhà ngoại cảm đều rất thận trọng, không dễ dàng tiếp khách.
“Cô phải hiểu, cho đến tận bây giờ, một số nơi vẫn còn giữ tục thiêu sống phù thủy.” Boyd nói: “Mỗi nhà ngoại cảm, đặc biệt là nữ giới… đều là tài sản quý giá của thế giới tâm linh trên trần gian. Chúng tôi phải bảo vệ họ.”
“Nhưng xin cô yên tâm.” Anh ta dịu dàng nói: “Khi thời cơ chín muồi, tôi nhất định sẽ giới thiệu cô với họ, giúp người bạn của cô tìm được đường về nhà.”
Bạc Lỵ không biết mình có phải đang bệnh nặng cầu may hay không.
Cô rất rõ, những lời Boyd nói, thay vì nghe “linh thể” của cô than khổ, chi bằng nói đó là một loại kỹ xảo ngôn từ.
Ví dụ, phần lớn những người tìm đến nhà ngoại cảm đều là những người cùng đường.
Đã là người cùng đường, tất nhiên tâm trạng sẽ phiền muộn.
Hơn nữa, trên cổ cô còn có dấu tay của Erik.
Cổ bị bóp đến tím bầm, đương nhiên sẽ cảm thấy sợ hãi, vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-the-nao-de-ngan-nam-chinh-mat-kiem-soat/2475673/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.